Trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh ngày đó ở nhà ủy viên Tôn Kiến Đông, Diệp Mộ và hai đứa nhỏ Tôn Phú Thịnh, Tôn Phú Vinh đang chuyện rôm rả bên bàn, tay còn đang vẽ thứ gì đó.
Hơn nữa đó còn tên của hai đứa nhỏ...
Tống Yến Châu phản ứng , trong lòng câu trả lời, trải qua những sóng gió lớn mà Diệp Mộ mang đến đây, bây giờ cảm thấy khả năng tiếp nhận của , gấp bản vẽ cất túi.
Thần sắc khôi phục vẻ lạnh lùng và bình tĩnh.
Khi họ thành nhiệm vụ và về đến quân khu, trời sáng, Tống Yến Châu và Tần Thanh Phong đến gặp tư lệnh Tạ, Tào Viễn Chinh dẫn đặc vụ đến phòng thẩm vấn giam giữ, giao cho phụ trách liên quan thẩm vấn.
Trên đường , Tống Yến Châu đột nhiên : " gặp Diệp Mộ ."
Tần Thanh Phong: "?"
Anh như thấy ma, hỏi Tống Yến Châu: "Não vấn đề gì chứ? Yêu vợ là một chuyện, thể phá vỡ quy củ ."
Không ngờ rằng, đây chính là một khâu trong quy củ, Tống Yến Châu nhiều với , thẳng về phía nhà tập thể.
Tần Thanh Phong suy nghĩ nên như chứ, Tống Yến Châu thể là phân biệt nặng nhẹ như ?
"Vậy , gặp tư lệnh Tạ ?" Anh thăm dò mở lời.
Tống Yến Châu phản đối, ngược còn gật đầu, Tần Thanh Phong càng hiểu, :
"Được , em là bán ? Một lát nữa cùng đến gặp tư lệnh, lên , hai đứa nhỏ quấn , ở lầu đợi , nhanh lên một chút."
Tống Yến Châu liếc một cái, ba bước thành hai bước lên lầu, gõ cửa nhà .
Diệp Mộ trong phòng khách sách, thấy tiếng gõ cửa liền đặt sách xuống dậy mở cửa.
Cửa mở một khe, còn kéo hết, Diệp Mộ thấy giọng của Tống Yến Châu từ bên ngoài truyền :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-213.html.]
"Diệp Mộ, chuyện bàn với em."
Diệp Mộ kéo cửa cho , : "Có chuyện gì?"
Nhìn thấy mặc một bộ đồ đen, cảm thấy giống như quần áo thường ngày trong thời đại , thêm một chút nghiêm túc, cả như một thanh kiếm rút khỏi vỏ, trong nháy mắt sắc bén lộ , đó dáng vẻ cô giống như khi thường ở bên cạnh cô .
Tống Yến Châu ngắn gọn về chuyện khẩu s.ú.n.g lục , đó lấy bản vẽ trong túi đưa cho cô: "Có do em vẽ ?"
Diệp Mộ mở xem một chút, gật đầu :
"Tất nhiên thể nộp s.ú.n.g lục, dù là phát minh cải tiến, sử dụng mới ý nghĩa."
"Bản vẽ thực sự là do em vẽ, hôm đó Tôn Phú Thịnh và Tôn Phú Vinh ồn, em vẽ thứ để bảo chúng đừng ồn. Sao ở trong tay ?"
Tống Yến Châu tiên là nghi ngờ: "Sao em vẽ máy bay chiến đấu?"
"Trong sách của Hứa lão ."
Cô lấy quyển sách đó , đầu tiên đến chỗ ông Hứa, cô xem một sách về phương diện , sách của ông Hứa phạm vi liên quan khá rộng.
Cô tình cờ thấy một chiếc máy bay chiến đấu thời chiến tranh, chiếc máy bay mà cô vẽ cũng chỉ là một giả thiết cải tiến nhỏ cơ sở đó mà thôi.
Tìm sách, đưa cho Tống Yến Châu, đó giải thích:
"Lần đó và Hứa lão tìm quần áo lâu, em xem nhiều sách."
Lúc , Tống Yến Châu cuối cùng cũng tại Diệp Mộ tốc độ sách của nhanh.
"Cô trí nhớ siêu phàm?" Anh hỏi.