Diệp Mộ lau xong , Tống Yến Châu dặn cô uống thuốc, đó đốt muỗi trong phòng cô, cô xuống tắt đèn.
Khi tắm, Tống Yến Châu cố gắng nhỏ giọng, tay chân tự nhiên, đó đóng cửa , tự giặt quần áo của và Diệp Mộ, treo lên, khi trở về phòng, lặng lẽ mở cửa phòng Diệp Mộ , thở của cô nhẹ, nhưng Tống Yến Châu để ý lắng cũng thể thấy thở đều đều của cô, rõ ràng là ngủ .
Anh yên tâm kéo cửa , sợ Diệp Mộ lén dậy chơi.
Bây giờ cũng chính là lúc Triệu Niệm Hỉ thúc giục hai đứa trẻ trong nhà ngủ.
Từ khi tối nay về, hai đứa trẻ cứ mặt mày ủ rũ, cũng .
Thấy chúng vẽ lung tung giấy, cuối cùng cũng vẽ một thứ hình thù.
Tôn Phú Vinh tức giận trai :
"Anh, nếu cho em chép , thì sẽ mất!"
"Em vẽ nữa. Em nhớ."
Tôn Phú Thịnh cũng mặt mày buồn rầu, thực sự chịu nữa, cầm vở xé của chạy ngoài, trực tiếp chạy phòng Triệu Niệm Hỉ và Tôn Kiến Đông:
"Ba, hôm nay con và em Đoàn văn công giúp dọn vệ sinh."
Tôn Kiến Đông gật đầu : "Chuyện , qua một ngày nữa Đoàn văn công biểu diễn, mấy ngày nay bận rộn, bình thường đồng chí Ngô thường dạy các con học. Các con cũng ."
Tôn Phú Thịnh lau nước mắt, Tôn Kiến Đông sửng sốt, :
"Không thì , cái gì, con trai rơi lệ!"
Tôn Phú Thịnh ấm ức : "Không !! Vở của con xé , máy bay chiến đấu mà chị Diệp vẽ cho chúng con còn nữa! Sau con giúp Đoàn văn công nữa!"
Nói xong, Tôn Phú Thịnh ném vở xé một trang lòng Tôn Kiến Đông, chạy về phòng , đóng cửa .
Triệu Niệm Hỉ : "Mau ngủ , lát nữa sẽ kiểm tra! Đợi lát nữa hai đứa ngủ, xem xử lý các con thế nào."
Tôn Kiến Đông cầm vở của Tôn Phú Thịnh, xem một chút, lắc đầu :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-167.html.]
"Đoàn văn công xé vở chứ?"
Sau đó ông tò mò : "Diệp Mộ còn vẽ máy bay chiến đấu ?"
(*) Từ chương Tôn Kiến Đông và Triệu Niệm Hỉ đổi sang ông , bà . Lý do: Tác giả miêu tả tuổi, tui mới con cả của hai nhân vật bằng tuổi nữ 9. Mọi thông cảm nha T. T
lẽ chỉ để dỗ trẻ con.
Triệu Niệm Hỉ một cái, : "Ai đồng chí Đoàn văn công xé , để nó cầm vở khoe khoang, chừng là đứa trẻ nào đó lén lút xé khi nó chú ý."
Tôn Kiến Đông : "Thích máy bay là chuyện , lớn lên để chúng cũng nhập ngũ, lái máy bay , đất nước đang thiếu phi công."...
Trở phòng, Tống Yến Châu xuống bên bàn, theo thường lệ xem sách, nghĩ đến tối nay trời oi bức, tắm xong mà lên giường ngủ thì cũng .
Vì đưa tay bật quạt quạt một lát.
Anh bật chế độ một, một luồng gió mát thổi qua mặt, Tống Yến Châu lập tức sửng sốt, chế độ bật.
Không sai, chế độ một.
Sao giống như chế độ ba đây?
Đợi bật chế độ ba, quạt điện vù vù mạnh, gió lớn, như thể thực chất đập mặt .
Tống Yến Châu: "..."
Không hiểu , nghĩ đến Diệp Mộ đầu tiên.
Nhớ cuộc đối thoại đó với Diệp Mộ.
Anh hỏi cô động quạt , cô trả lời là bật quạt.
Khi đó thực sự chú ý, Tống Yến Châu chỉ coi như cô phủ nhận bộ câu hỏi của .