Đôi vợ chồng đối xử với khác , tuy Triệu Niệm Hỉ trong lòng thích tính tình của Diệp Mộ, thậm chí còn chút chán ghét, nhưng câu là ăn của miệng mềm, cầm của tay ngắn(*).
(*) Nhận của khác thứ gì thì sẽ thể thẳng thật, hoặc dám trái ý đó.
Người khác đối xử với gia đình , Triệu Niệm Hỉ cũng thể để trong lòng, chút chán ghét trong lòng cũng còn, chỉ là để ý tính tình của Diệp Mộ , tiếp tục chung đụng.
Đại khái là con thích phiền phức.
vẫn nên quan tâm thì quan tâm, tính tình lạnh nhạt quen dần là .
Nếu cứ thẳng thì trong quân khu, mấy vợ lính tính tình thực sự .
Những đến từ thành phố lúc đầu luôn chút kiêu ngạo, những đến từ nông thôn năng lớn tiếng, quan tâm đến khác, gặp chuyện thì dễ chung đụng, cũng sạch sẽ.
Dần dần, giao lưu qua nhiều hơn, xây dựng tình cảm, một khuyết điểm và tính khí nhỏ nhặt, cũng đều sẵn sàng chịu đựng hoặc sửa đổi.
Diệp Mộ ít và yên tĩnh như ngược là dễ chung đụng nhất, chỉ là khác chuyện với cô , cô né tránh khiến khác cảm thấy thoải mái mà thôi.
Triệu Niệm Hỉ càng nghĩ càng thấy như , theo quân nhiều năm như , thỉnh thoảng cô cũng điều chỉnh những mâu thuẫn bất hòa giữa những vợ lính, đôi khi thực sự đau đầu.
Nếu như tất cả đều yên tĩnh như Diệp Mộ, ngoài thì ước chừng sẽ chuyện gì xảy .
Chuyện của Vương Giang Linh , vẫn là do Vương Giang Linh quá ồn ào, sạch sẽ.
Phải chuyện t.ử tế với Vương Giang Linh mới , Triệu Niệm Hỉ hạ quyết tâm, định sáng mai sẽ chuyện t.ử tế với Vương Giang Linh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-154.html.]
Đến quân đội thì tuân thủ quy củ. ...
Sáng hôm , khi tiếng kèn báo thức vang lên, Diệp Mộ cũng tỉnh dậy, Tống Yến Châu thấy thì mang bữa sáng đến cho cô, để cô ăn xong uống thuốc, đó tiếp tục ở phòng y tế nghỉ ngơi.
Lần nhất định chữa khỏi bệnh cho Diệp Mộ ở đây, mới để cô về nhà.
"Anh bảo chị Triệu đến chăm sóc em một lát, em cũng đừng về nhà, đợi đến khi bệnh khỏi hãy ."
Tống Yến Châu Diệp Mộ ăn cơm, sờ trán cô đo nhiệt độ, một bên.
Diệp Mộ gật đầu, tiếp tục :
"Có chỗ nào khó chịu thì gọi y tá Trương hoặc gọi bác sĩ Vệ cũng , nhất định với họ, nếu thì khó chịu là em, khỏi bệnh cũng nhanh."
Diệp Mộ vẫn gật đầu, Tống Yến Châu dặn dò xong còn gì để , bên giường chờ cô ăn xong, đó cầm hộp cơm của hai rửa.
Anh rửa xong hộp cơm, thì thấy Triệu Niệm Hỉ xách một hộp giữ nhiệt tới.
"Ăn cơm ?" Triệu Niệm Hỉ thấy Tống Yến Châu đang rửa hộp cơm ở vòi nước bên ngoài phòng y tế, cô thoáng qua là ngay chắc chắn phần của Diệp Mộ.
Tống Yến Châu gật đầu, hộp giữ nhiệt tay cô , Triệu Niệm Hỉ :
"Không là cơ thể Diệp Mộ vẫn khỏe , hôm qua canh xương hầm ngon, vẫn uống hết, mang đến cho cô một ít nữa bồi bổ."
"Đợi đến khi cơ thể cô khỏe , chị thành phố xem thể mua con gà về hầm canh , bệnh một hai ngày như , chứng tỏ cơ thể vợ em yếu, ăn nhiều đồ bồi bổ mới ."