Muốn  cho    tin  !
Thế là trong nháy mắt, Tần Tĩnh Nghiễn  trở nên kiêu ngạo. Dù nhi tử và nữ nhi của   xinh  bằng Tiểu Đô Đô, nhưng nhà họ  chính là hạ sinh  một đôi long phượng thai đấy!
Lý Viễn và Tô Hà  vẻ mặt đắc ý của , bật  lắc đầu, tiếp tục cúi đầu,  híp mắt dỗ dành hai tiểu hài nhi đang  gọn trong lòng.
Sáng sớm hôm , cả nhà họ Tần vẫn còn đang dùng bữa sáng, Tần Tĩnh Nghiễn  thúc ngựa xe tới.
Tần phụ mở cửa cho ,   toe toét reo lớn: "Tuyết Trân  hạ sinh !"
Tần mẫu vội vàng đặt đũa xuống, hỏi dồn: "Thế nào ? Là nhi tử  nữ nhi?"
Đoàn Đoàn cũng sững sờ, vội vàng lau miệng  kéo Tần Tĩnh Nghiễn đang  cạnh : "Tiểu thúc! Là       ạ?"
Tần Tĩnh Nghiễn liền  xuống bên cạnh  bé, thấy   đang   với ánh mắt tò mò xen lẫn chờ mong,  khẽ , cất lời: "Sau ,  chính là   nhi nữ song !"
"Hửm?" Đoàn Đoàn gãi đầu, chẳng hiểu vì  tiểu thúc của   đáp lời  và nãi nãi.
Tần mẫu lập tức bật  thành tiếng: "Thật  ?"
Tần Tĩnh Nghiễn gật đầu: "Đương nhiên là thật!"
Đoàn Đoàn nghi hoặc  hai  họ, nóng lòng hỏi: "Ai chà, tiểu thúc, nãi nãi, hai   gì ? Sao Đoàn Đoàn  chẳng hiểu, thế rốt cuộc là      ?"
Cuối cùng Tần phụ cũng kịp phản ứng,  híp mắt xoa đầu Đoàn Đoàn : "Ôi chao, tôn nhi ngoan của gia gia, ý tiểu thúc của con là thẩm thẩm  hạ sinh một   và một  , hạ sinh song thai long phượng đó!"
Đoàn Đoàn trừng to hai mắt, vội vàng túm lấy tay Tần Tĩnh Nghiễn, reo lên: "Vừa       ! A! Đoàn Đoàn   thêm   !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-524.html.]
"Tiểu thúc ơi tiểu thúc! Hôm nay Đoàn Đoàn   thăm   với thúc!"
Tần Tĩnh Nghiễn gật đầu: "Được! Đợi đến chiều,  khi con và A Nguyệt tan học, đến lúc đó tiểu thúc sẽ đến đón các con."
Đoàn Đoàn  híp mắt: "Vâng  ! Vậy tiểu thúc nhất định  đến! Lại còn  mau tới nữa nha!"
Lúc , Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản bế Đô Đô xuống lầu, chợt  thấy tiếng  chuyện líu lo của Đoàn Đoàn, Tần Tĩnh Trì bất đắc dĩ : "Tiểu Đoàn của chúng  quả là một con chim sẻ thành tinh, trời  sáng    ngừng."
Đoàn Đoàn thấy hai  họ từ  lầu  xuống, liền vội chia sẻ niềm vui: "Phụ , mẫu ! Đoàn Đoàn     !"
Giang Oản Oản kinh ngạc : "Song sinh long phượng ư? Tuyết Trân   ?"
Tần Tĩnh Nghiễn : "Tuyết Trân vô sự, tẩu tử chớ bận tâm. Hôm nay  đến đây cốt là để báo tin mừng  tới  !"
Tần Tĩnh Trì vỗ vai y: "Tiểu tử , vận may quả thật  nhỏ! Một    nam nữ song  ! Chẳng như  đây, chỉ  hai tiểu tử nghịch ngợm quấn quýt,   ban cho  một nữ nhi chứ." Trong khi đang phàn nàn, nụ   mặt y  hề giảm bớt.
Đoàn Đoàn vội kéo cánh tay y phản bác: "Hừ, phụ  thật tệ,  thể chê bai Đoàn Đoàn và Tiểu Đô Đô . Đô Đô nhà chúng  đáng yêu xiết bao, thực xinh  lạ thường!"
Giang Oản Oản cũng phụ họa : "Lời Đoàn Đoàn  quả  sai."
Tần Tĩnh Trì chỉ đành bất đắc dĩ  uất ức buông tay . Y... Y chỉ  sinh thêm một nữ nhi mà thôi, như  cũng   ?
Tần Tĩnh Nghiễn  ha hả,  một lúc  chuẩn  trở về: "Vậy con xin cáo từ , con còn  về chăm sóc Tuyết Trân. Cha nương, ca tẩu,     cùng con đến thăm hai tiểu hài nhi  ?"
Mèo Dịch Truyện
Tần phụ Tần mẫu lập tức gật đầu lia lịa, đồng thanh đáp: "Đi chứ,  chứ!"
Cuối cùng, tất cả   trong nhà, bao gồm cả nhạc phụ Giang Hiền Vũ và nhạc mẫu Lý Tam Nương, đều khóa kỹ cửa sân chính, cùng  thẳng tiến huyện thành thăm Lý Tuyết Trân và hai tiểu bảo bối.
Đoàn Đoàn và Giang Tư Nguyệt bởi vì  đến học viện, cho nên hai  cháu một lớn một nhỏ     "vô tình" bỏ  cổng học viện, trong hư  chỉ còn văng vẳng một câu : "Giữa trưa, sẽ   đến đón các con."