Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 847
Cập nhật lúc: 2024-10-11 21:26:51
Lượt xem: 40
Lúc trước còn có người rụt rè không tin, kết quả sau khi nhìn thấy càng ngày càng nhiều người cùng thế hệ, hậu bối có tiến bộ rất lớn, cho nên cũng bước ra rào chắn trong lòng kia, cầm những thứ “rách nát” đi trao đổi.
Sau đó lập tức phát hiện ——
Gian hàng không bày hàng nữa!
Lục Kiến Vi có suy tính của riêng mình, số người ở Bạch Vân Thôn vốn là không nhiều lắm, ba ngày trước đồng ý trao đổi với nàng, chắc chắn là người đã lâu không đột phá, người như vậy phần lớn chỉ cần thoáng chỉ dạy là có thể tăng lên tu vi hoặc võ kỹ.
Những người đó chưa quyết định kia cũng không vội vàng, bọn họ vốn là không phải là đối tượng mà nàng muốn giao dịch.
Tiểu Khách đã phân tích ra các giống loài nguy hiểm tồn tại rừng rậm đầm lầy từ những “chiến lợi phẩm” này.
Nàng đã lên kế hoạch phòng thủ chi tiết dựa vào những đặc tính của các giống loài này.
Lục Kiến Vi từ trước đến nay luôn tiếc mạng, nếu chuẩn bị không đầy đủ thì nàng cũng sẽ không lấy thân mạo hiểm.
Bây giờ chỉ còn lại trung tâm của đầm lầy.
Địa Liên sống ở khu vực trung tâm của đầm lầy, ước chừng người trong Bạch Vân Thôn cũng không mấy người có thể đi vào trung tâm.
Dịch Lão chắc chắn là một trong số đó.
Muốn thu hoạch tin tức từ trong miệng hắn thì không thể dùng những chiêu lúc trước.
Nhưng không đợi kế hoạch được định ra thì nàng đã nhận được lời mời của Dịch Lão.
Trong tiểu viện, Từ Tam Tác, Mai Cửu Nghi, Dịch Bách Kha đều ở đây.
Lục Kiến Vi và Bùi Tri ngồi đối diện với Dịch Lão.
“Lục tiểu hữu, ta có thể nói cho ngươi biết cách hái Địa Liên.” Dịch Lão chậm rì rì nói: “Nhưng ta có một điều kiện.”
Lục Kiến Vi: “Điều kiện gì?”
“Nếu ngươi thành công rời khỏi đầm lầy thì có thể mang những người trẻ tuổi trong thôn đi tới khách điếm của ngươi gặp việc đời không?”
Lục Kiến Vi: Chỉ vậy thôi sao?
Điều kiện đơn giản đến mức Lục Kiến Vi đều có chút không tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-847.html.]
Dịch Lão nhìn ra suy nghĩ của nàng, không nhịn được mà cười nói: “Ta chỉ nói cho ngươi cách hái Địa Liên, còn về việc có thể thuận lợi đến trung tâm của đầm lầy hay không, đó là chuyện của chính ngươi.”
Vào không được thì biết cũng là phí công.
Cho dù đi vào hái được rồi thì có thể thuận lợi trở về hay không cũng là một vấn đề.
“Ta đồng ý.” Lục Kiến Vi nói đùa: “Nói không chừng duyên phận của ta và Địa Liên không cạn đâu.”
Dịch Lão khen: “Tiểu hữu tự tin như vậy, thì nhất định đã có kế hoạch.”
“Cũng không thể còn chưa đi vào thì đã sợ.” Lục Kiến Vi nói: “Dịch Lão, đến lượt ngài đồng ý.”
Từ Tam Tác và Mai Cửu Nghi đều tránh được.
Dịch Lão cũng không giấu giếm, nói tất cả những việc cần chú ý hái Địa Liên đều nói cho nàng.
“Đã nhớ kỹ?”
“Nhớ kỹ, cảm tạ.” Lục Kiến Vi chắp tay: “Ngày mai ta sẽ đi vào đầm lầy. Cáo từ trước.”
“Lục tiểu hữu.” Dịch Lão gọi nàng lại: “Lão phu chưa bao giờ nghe nói gia tộc nào sinh ra một thiên tài như ngươi.”
Lục Kiến Vi khẽ xoay người lại: “Dịch Lão có gì chỉ dạy?”
“Tông môn lánh đời có quy tắc, khi đệ tử hành tẩu trong giang hồ không được can thiệp tới phân tranh trong giang hồ. Người khác đều đoán ngươi đến từ tông môn lánh đời, chờ tin tức truyền ra thì khách điếm của ngươi chỉ sợ sẽ bị các tông môn khác chú ý.”
Chú ý đều là nhẹ, nếu giải thích không tốt thì còn có thể đã bị trách móc nặng nề.
Lục Kiến Vi thoải mái cười nói: “Ta chỉ tuân theo ta quy tắc của chính mình.”
Dịch Lão ngẩn ra, lúc lấy lại tinh thần thì người đã đi xa.
Hôm sau, Lục Kiến Vi và Bùi Tri đi tới Thất Bộ Đầm Lầy trong ánh mắt lưu luyến không rời của thôn dân.
Trên bản đồ của hệ thống, điểm xanh đại biểu Phục Tế vẫn luôn quanh quẩn ở bên ngoài đầm lầy.
Hoặc là lạc đường, hoặc là đang đợi nàng.
Lục Kiến Vi càng nghiêng về vế sau.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nàng tuyệt đối sẽ không may áo cưới cho người khác.
Trải qua giám định của Tiểu Khách, nàng đã có nhận thức rõ ràng về những nguy hiểm có thể xảy ra trong đầm lầy.