Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 840
Cập nhật lúc: 2024-10-11 11:44:34
Lượt xem: 38
Dường như hắn cho rằng, chỉ cần nữ nhân sinh hài tử, liền sẽ bị trói buộc bên trong hậu trạch, mặc hắn vo tròn bóp dẹp.
Lương Mẫu thấy hắn đã không còn diễn kịch, đột nhiên cảm thấy không còn gì thú vị, không muốn tiếp tục lãng phí thời gian ở trên người hắn nữa, chờ sau khi sinh xong hài tử bảo dưỡng tốt thân thể, ngay cả một câu chào hỏi cũng không có, chỉ để lại một phong thư, từ đó biến mất không tung tích.
Trong thư còn đề cập đến, Văn Đoan cần phải đối xử tử tế với hài tử, vũ khí và công pháp mà nàng đã để lại, cũng chỉ có thể giao cho hài tử.
Nàng sẽ luôn âm thầm nhìn chằm chằm, nếu như Văn Đoan vi phạm giao phó trong thư, nàng sẽ cho hắn biết cái gì gọi là hối hận.
Văn Đoan sợ hãi võ công và thế lực sau lưng Lương Mẫu, quả thật đã cố hết sức chăm sóc Lương Thượng Quân.
Nhưng cũng chính là vì nguyên nhân chính sợ hãi này, hắn hoàn toàn không có tình phụ tử đối với Lương Thượng Quân, cái gọi là chiếu cố, cũng chỉ là bảo người hầu không được chậm trễ mà thôi.
Bản thân hắn cũng lấy lý do bận rộn công việc, rất ít khi tự mình dạy dỗ Lương Thượng Quân.
Từ sau khi Lương Mẫu lặng lẽ rời khỏi, Văn Đoan liền công bố với bên ngoài rằng thê tử của mình đột nhiên phát bệnh hiểm nghèo, làm lễ tang long trọng.
Bắt đầu từ khi Lương Thượng Quân có lý ức, hắn đã cho rằng mẫu thân mất sớm.
Nhiều năm qua trong nhà không thấy bóng dáng của thê thiếp khác, tôi tớ cũng vẫn luôn ở bên tai hắn nhắc mãi về việc phụ thân của hắn có bao nhiêu thanh chính liêm minh, đại công vô tư, mặc dù rất ít khi nhìn thấy phụ thân, hắn cũng vô cùng sùng bái phụ thân mình.
Nhưng mà, tất cả mọi thứ đã thay đổi từ khi hắn luyện tập khinh công, vô ý gặp được phụ thân đang trò chuyện bí mật với ai đó.
Phụ thân của hắn, có vẻ như không phải chính trực như trong miệng của người ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-840.html.]
Sau khi trong lòng nảy sinh mầm mống nghi ngờ, những thứ trước đây chưa từng để ý đến, tất cả đều trở thành chứng cớ, từng chút một xé toạc chiếc áo thanh chính của Văn Đoan, để lộ ra sự bẩn thỉu khó chịu dưới lớp áo choàng.
Tín ngưỡng ầm ầm sụp đổ.
Nếu như ngay cả công chính cũng không có, phụ thân của hắn, người được mọi người tán tụng cũng không phải là chính nhân quân tử trong suy nghĩ của hắn, trên đời này còn có cái gì khiến hắn có thể tin tưởng?
Hắn vốn định âm thầm điều tra tìm chứng cứ, nhưng bởi vì thái độ đột nhiên chuyển biến, bị tôi tớ ở bên cạnh phát giác, tôi tớ là tai mắt của Văn Đoan, hắn báo cho Văn Đoan, Văn Đoan liền bắt đầu trở nên phòng bị.
Lương Thượng Quân từ đây nản lòng thoái chí, rơi vào đường cùng chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ, rời khỏi Văn gia, đeo lên lớp mặt nạ, trở thành một tên thầm trộm phiêu bạt giang hồ không ngừng.
Một thân võ nghệ của hắn, toàn bộ đều đến từ công pháp mà mẫu thân để lại.
Lần này hồi kinh, cũng chỉ là vì hắn nghe nói Văn Đoan bị bỏ tù, đến đây gặp mặt một lần cuối cùng, cũng mượn cơ hội cởi bỏ sự nghi ngờ chôn sâu dưới đáy lòng nhiều năm qua thôi.
Vân Mộng Hạ Vũ
—— Xét đến biểu hiện của tôi tớ trong nhà và Văn Đoan, hắn nghi ngờ cái c.h.ế.t của mẫu thân có điều gì đó kỳ lạ.
Ai ngờ thế nhưng hỏi ra được tin tức mẫu thân căn bản chưa chết.
Lục Kiến Vi suy đoán: "Lai lịch của Lương Mẫu là một bí ẩn, không muốn nói cho Văn Đoan biết, vũ khí không giống bình thường, còn am hiểu công phu liễm tức và thuật dịch dung tinh diệu, rất có khả năng là đệ tử của tông môn lánh đời."
Xét về độ tinh xảo và đặc thù của vũ khí, nói không chừng không chỉ là đệ tử bình thường.
Bùi Tri gật đầu: "Nàng không có mang Lương Thượng Quân theo, cũng có khả năng có liên quan đến quy củ của tông môn."
Sáng sớm hôm sau, hai người mang theo một xe hàng hóa, trở về Bạch Vân Thôn.