Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 783
Cập nhật lúc: 2024-10-11 05:35:17
Lượt xem: 44
"Đúng." Lục Kiến Vi thản nhiên trả lời, "Cho nên ngươi không cần băn khoăn."
Tạ Đồng Sơ gật đầu: "Được."
"Tạ Đồng Sơ, cái gì âm dương cổ?" Lang Dã khó hiểu, "Các ngươi đang chơi trò bí hiểm gì vậy? Ngươi đừng có làm chuyện ngu xuẩn."
Duẫn Tùy: "Âm dương cổ là vua của cổ hoàng, có thể áp chế tất cả cổ hoàng còn lại trên thế gian, vừa có thể g.i.ế.c người, vừa có thể giải hết kì độc trong thiên hạ."
"Áp chế những cổ hoàng còn lại? Nói cách khác..." Lâu Khinh Y bỗng quay phắt lại nhìn Lục Kiến Vi, "Thật sao?"
Lục Kiến Vi cười nói: "Không phải nói Tiêu Dao Tông nghiêm cấm cổ thuật sao? Xem ra Tạ trường lão và Duẫn trưởng lão hiểu rất rõ về cổ thuật."
Âm dương cổ cũng không phải dễ dàng có thể biết được.
Tạ Đồng Sơ lời ít mà ý nhiều: "Ta vẫn luôn tìm."
"Ta nghe nói qua." Duẫn Tùy cũng không chịu thua kém.
Tam kiệt còn lại: "..."
"Tạ trường lão, đến lượt ngươi trả lời vấn đề của ta rồi." Lục Kiến Vi nói.
Tạ Đồng Sơ: "Cái c.h.ế.t của Hoàn gia huynh tẩu đúng là có liên quan tới ta, có người làm ta hạ độc bọn họ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Hắn dùng ngữ khí bình tĩnh nhất nói ra lời khiến người khác kinh sợ nhất.
Những người ở đây đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Duẫn Tùy cười khổ: "Ta cũng hạ độc."
"Cả ta nữa." Lang Dã phản ứng kịp, lập tức bước lên một bước.
Lâu Khinh Y: "Độc cũng có một phần của ta."
Lạc Hàm Sơn: "Cả của ta."
Mọi người: ???
Có lẽ đây đã là chuyện khó tin nhất mà họ từng gặp.
Gương mặt tròn của Vạn Thông đã không thể nhịn được thêm kinh ngạc, hắn trực tiếp trừng mắt nhìn năm vị trưởng lão, không nhịn được nói ra tiếng lòng của mọi người.
"Mọi người cũng biết đùa quá đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-783.html.]
Lục Kiến Vi: "Lúc ta gặp Bùi Tri nhà ta, đúng lúc trên người hắn có năm loại độc."
Năm người: "..."
Những người còn lại: "..."
Trên đời này có chuyện trùng hợp như vậy sao?
Không có.
Vẻ mặt Lang Dã kích động: "Ngươi, ngươi là..."
"Ngươi là con trai của Hoàn Mông?" Giọng nói của Hách Liên Chinh lấn áp Lang Dã, vẻ mặt không thể tin: "Ngươi không chết?"
Trúng năm loại độc còn có thể sống đến lớn như vậy, nghe không khác nào nằm mơ giữa ban ngày.
Doãn Tùy cẩn thận quan sát gương mặt Bùi Tri, nói: "Ngươi không giống huynh tẩu Hoàn gia, không thể nhận ra."
Lúc Hoàn gia xảy ra chuyện Bùi Tri mới chỉ ba tuổi, đứa trẻ ba tuổi mặt mũi vẫn chưa phát triển hết, hơn nữa Bùi Chỉ Huy Sứ vẫn luôn đeo mặt nạ, vẻ ngoài của Ôn Thủ Phú Giang Nam cũng không khiến người trong giang hồ chú ý, vốn không ai nghĩ hắn có liên quan đến Tiêu Dao Tông.
"Ngươi thật sự là Hoàn tiểu lang?" Lâu Khinh Y nắm chặt phi câu, giọng nói run rẩy: "Ngươi làm sao... làm sao sống sót?"
Khác với bọn họ, Bùi Tri có vẻ cực kỳ yên lặng.
"Cha mẹ giao cha to gia nô."
"Ta biết ngươi được người khác đưa đi." Lâu Khinh Y kinh ngạc nói: "Nhưng ngươi cũng trúng độc, lúc đó ngươi còn nhỏ như vậy."
Không ai tin được một đứa bé trúng năm loại độc vẫn còn sống được.
Lúc đó nghe vậy Lục Kiến Vi cũng hiểu ra năm loại độc này đúng lúc hình thành một thế cân bằng, là hy vọng sống cuối cùng ông trời chừa lại.
Nhưng sau khi nàng nghiên cứu Ngũ Hành Độc thì lại nhận ra thế cân bằng của năm loại độc này không phải là trùng hợp.
Thật ra cũng không phải là "hy vọng sống cuối cùng ông trời ban cho", mà là vì...
Nếu khống chế chuẩn xác liều lượng năm loại độc là có thể khiến chúng tạo nên thế cân bằng, sẽ không c.h.ế.t ngay trong một khoảng thời gian.
Nếu như sau đó có thể dùng đúng năm loại thuốc giải, là có thể giải hết độc.
Nhưng nếu sau khi năm loại độc dung hợp thành một loại độc mới thì sẽ khó giải.
Đơn giản mà nói, nếu như lúc năm loại độc vẫn còn kiềm chế lẫn nhau thì vẫn có thể giải độc, nhưng nếu như hoàn toàn biến thành Ngũ Hành Độc, vậy thì không có thuốc nào chữa được.
Chắc chắn rằng đó là một lần đánh cược.
Tạ Đồng Sơ đúng lúc nói: "Hoàn huynh trúng độc, cũng không phải do các người đầu độc, do hắn tự nguyện."