Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 737
Cập nhật lúc: 2024-10-10 21:36:42
Lượt xem: 49
Diêu Thập Lang biết Diêu Thất Lang hiểu rõ về thuật đúc, vì thế nghĩ ra một kế dụ Diêu Thất Lang vào bẫy, sau đó chiếm đoạt công lao, mượn cơ hội đánh hắn bị thương khiến hắn không thể cãi lại, lại kêu tộc lão mở miệng trục xuất hắn khỏi Diêu gia.
Bởi vì nhiều năm chèn ép, ngoại trừ Diêu Thập Lang thì tộc nhân còn lại của Diêu gia cũng không biết thiên phú hơn người của Diêu Thất Lang, chỉ coi hắn là một phế vật bẩn thỉu, hơn nữa Diêu Thập Lang có chỗ dựa ở Tiêu Dao Tông, cho nên chuyện này đã quyết định như vậy.
Nhưng cho dù Diêu Thập Lang lấy được phương thuốc, cũng không thể lập tức rèn ra vũ khí.
Rèn cần thời gian, vũ khí còn chưa đưa tới Tiêu Dao Tông.
Ngoại trừ vũ khí này, Diêu Thập Lang còn tiếp nhận rèn một lô vũ khí tầm thường, sẽ đưa tới Tiêu Dao Tông vào cùng một ngày.
Bởi vì leo lên Tiêu Dao Tông, hắn thường xuyên khoe khoang cho nên việc này đã bị nhiều người biết đến.
Những việc này đều do Chu nương tử nói cho Lục Kiến Vi.
Chuyện thật hay giả, còn cần chính nàng thăm dò rõ ràng.
“Chỉ có thể tìm Diêu Thập Lang rèn vũ khí, xem ra sư trưởng của cữu cữu Diêu Thập Lang ở Tiêu Dao Tông không được tốt lắm.” Lục Kiến Vi bước lên nóc nhà dùng nội lực truyền âm.
Bùi Tri gật đầu: “Trưởng lão cấp tám ở Tiêu Dao Tông có rất nhiều đệ tử, người tự xưng là đệ tử Doãn trưởng lão này chắc là chỉ hù người khác.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Có rất nhiều đồ tử đồ tôn ngay cả mặt của trưởng lão cũng chưa từng gặp.
Những người này không cách nào liên hệ với chú tạo sư có tiếng, chỉ có thể hợp tác với một số thợ cấp thấp.
Diêu Thập Lang sống trong một tòa nhà có hai lối vào, nhà chính là chỗ ở của cha mẹ hắn, chỗ của hắn ở phía đông.
Giờ Hợi, phòng phía đông vẫn còn sáng đèn.
Diêu Thập Lang đúng là đang trong tuổi tác sung sức, người khác đã sớm nghỉ ngơi, hắn còn ôm mỹ thiếp lăn lộn trên giường.
Lục Kiến Vi lặng lẽ nhảy xuống nóc nhà của phòng phía đông, đã bị những dâm từ lãng ngữ trong phòng làm cay lỗ tai.
Nàng quay đầu mượn ánh trăng nhìn về phía Bùi Tri.
Không ngoài dự kiến, vành tai lại hồng thấu.
“Công việc trước kia của chàng, nếu gặp loại tình huống này thì sẽ thế nào?” Nội lực ngưng tụ thành một sợi dây nhỏ, truyền thanh âm vào trong tai đối phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-737.html.]
Bùi Tri giả vờ bình tĩnh: “Việc công xử theo phép công.”
“Trực tiếp cắt ngang?”
“… Ừ.”
Lục Kiến Vi buồn cười, ghé sát vào tai hắn: “Chúng ta còn cần hắn dẫn đường, tạm thời buông tha hắn được không?”
“Nghe nàng.”
Hai người nằm song song trên mái ngói, vẫn luôn đợi đến khi trong phòng mây tan mưa nghỉ, Lục Kiến Vi mới nhấc một mảnh ngói lên, rải bột phấn Sưởng Tâm Phi xuống.
Diêu Thập Lang thả lỏng đầu óc, cảm nhận dư vị sau khi kết thúc, không phát hiện khách không mời mà tới trên nóc nhà.
Sưởng Tâm Phi không màu không vị hòa với mùi son phấn trong phòng bay vào miệng mũi, trong chốc lát thì hắn đã mơ màng mất ý thức.
Trở thành chú tạo sư, cần phải có nội lực, rèn sắt bình thường chỉ có thể gọi là thợ rèn.
Tài nghệ rèn của Diêu Thập Lang chẳng ra gì, thiên phú võ đạo cũng không cao, ở tuổi này cũng chỉ là võ đồ cấp ba.
Lục Kiến Vi hoàn toàn không cần dùng tới Tầm Thường Khách.
Một viên Sưởng Tâm Phi là đủ rồi.
Nàng và Bùi Tri lẻn vào phòng, cũng may hai người trên giường đều đắp chăn mỏng, không cần kiêng kị.
Diêu Thập Lang đang lâng lâng, thấy bóng người đột ngột xuất hiện ở mép giường, không nhịn được thay đổi sắc mặt, đang muốn la to thì đã bị Lục Kiến Vi cách không điểm huyệt câm.
Một võ đồ cấp ba đối mặt với Võ Vương cấp chín, hoàn toàn không thể chạy thoát, mỹ thiếp bên cạnh đã ngủ say, hồn nhiên không biết người ngoài xâm nhập.
Cho nên chỉ có một mình hắn gánh vác sự sợ hãi.
“Hỏi ngươi mấy vấn đề.” Lục Kiến Vi nói: “Phương pháp đúc vũ khí, có phải Diêu Thất Lang nghĩ ra hay không?”
Diêu Thập Lang bị điểm huyệt câm, không thể nói chuyện, chỉ có thể gật đầu dưới tác dụng của Sưởng Tâm Phi.
“Ngươi cố ý thiết kế hắn, chiếm đoạt phương pháp của hắn cho riêng mình?”
Diêu Thập Lang lại gật đầu lần nữa.