Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 700
Cập nhật lúc: 2024-10-10 11:45:44
Lượt xem: 29
Lúc trước nàng từng hỏi Tiểu Khách, Tiểu Khách nói có lẽ phương thuốc đã thất truyền rồi.
Như vậy phương thuốc mở rộng kinh mạch cho sát thủ của Thiên Lí Lâu lại từ đâu mà đến?
"Chưởng quầy, Hách Liên cô nương có việc tìm ngài."
Lục Kiến Vi hoàn hồn, buông sách thuốc, đứng dậy bước ra phòng.
Bên ngoài, Hách Liên Tuyết cô đơn đứng đó.
"Hách Liên cô nương, vào đi." Lục Kiến Vi xoay người đi xuống lầu.
Hách Liên Tuyết tới phòng ngồi xuống, sắc mặt lo sợ, nhìn nàng như muốn nói gì đó, rồi lại không biết làm thế nào nói ra.
Chiếc khăn tay trong tay sắp bị nàng vò nát.
Lục Kiến Vi rót cho nàng một chén trà nhỏ, ôn hòa nói: "Có chuyện không ngại nói thẳng."
"Lục chưởng quầy, sau trận náo động ở lôi tràng, ta trở về suy nghĩ thật lâu, có một việc, ta muốn thỉnh giáo ngươi." Hách Liên Tuyết tích đủ dũng khí hỏi, "Trong cơ thể ta có phải có cổ trùng hay không?"
Lục Kiến Vi cũng không kinh ngạc, bình tĩnh uống một ngụm trà, mới nói: "Vì sao nói như vậy?"
"Võ công ta tu luyện đúng là có tác dụng mê hoặc nhân tâm, cho nên từ trước tới nay, ta cho rằng bọn họ như thế kia... là do công pháp của ta, chưa bao giờ nghĩ tới là do cổ trùng."
Hách Liên Tuyết cười thảm đạm, "Nhưng kể từ sau ngày hôm ấy, ta càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp. Nếu người bên ngoài tu luyện âm (âm thanh) công đều giống ta như thế này, giang hồ đã đại loạn từ lâu rồi."
Lục Kiến Vi hỏi: "Trong Tiêu Dao Tông không ai nghiên cứu cổ thuật sao?"
Dù có bàng môn tà đạo thế nào đi chăng nữa thì cũng sẽ có người đi nghiên cứu. Một tông môn to như vậy, tại sao lại không có ai học?
"Lục chưởng quầy có điều không biết, tông môn có quy định, không một ai được phép tu luyện cổ thuật."
"Ồ?" Lục Kiến Vi hứng thú hỏi, "Vì sao?"
Hách Liên Tuyết lắc đầu: "Ta chỉ biết nhiều năm trước tông môn xảy ra một trận đại loạn cổ trùng, cụ thể nguyên do sự việc ta không rõ ràng lắm, tông môn cũng không có người nhắc tới. Từ đó về sau, trong tông môn nghiêm cấm tu luyện cổ thuật.."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Thì ra là thế." Lục Kiến Vi cười cười, "Ngươi tới hỏi ta, là vì cảm thấy ta biết cổ thuật?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-700.html.]
Hách Liên Tuyết: "Ta không biết ngươi biết hay không, nhưng ngươi có thể đối phó Trang Văn Khanh, có lẽ sẽ có biện pháp chuyên đối phó cổ trùng."
"Ngươi xác định muốn ta ra tay?"
"Là, ta muốn xin ngươi giúp ta."
Lục Kiến Vi buông chén trà xuống, nghiêm mặt nói: "Ta ra tay không rẻ đâu."
"Ngươi nói một con số đi."
"Không cần tiền." Lục Kiến Vi nhìn kỹ mặt nàng, "Ta hỏi ngươi mấy vấn đề, ngươi phải trả lời chi tiết."
"Được."
"Mẫu thân ngươi là người phương nào?"
"Hả?" Hách Liên Tuyết hơi không hiểu ra sao, ngơ ngác nói, "Sau khi sinh ta ra, không lâu sau người đã mất rồi."
"Dù là như thế, thì ngươi cũng phải có một thân phận gì đó đúng chứ?"
"Ta từng hỏi phụ thân ta, ông ấy không nói cho ta biết." Hách Liên Tuyết dừng một chút, có chút khó nói, "Nhưng ta từng nghe người khác nói qua, nói mẫu thân ta... bà ấy chưa thành thân với phụ thân ta đã có ta rồi."
Lục Kiến Vi hỏi lại: "Ngươi cảm thấy đây là lỗi của mẫu thân ngươi sao?"
"Ta không biết." Hách Liên Tuyết lắc đầu, "Bà ấy sinh ra ta, ta không nên nghĩ như vậy."
"Không nên, đó có nghĩa là ngươi sẽ nghĩ như vậy."
Hách Liên Tuyết hổ thẹn cúi đầu: "Bọn họ đều nói một cô nương chưa cưới mà đã có con, là, là..."
"Là phóng túng?"
Hách Liên Tuyết không nói chuyện.
Lục Kiến Vi: "Là mẫu thân ngươi ép buộc phụ thân ngươi sao?"
"Đương nhiên không phải, phụ thân rất lợi hại, sao có thể bị người khác ép buộc được?"
"Nếu phụ thân ngươi đã cam tâm tình nguyện, lại còn thân mật với mẫu thân ngươi, còn làm cho bà ấy có ngươi, tại sao lại không thành thân với mẫu thân ngươi? Vì sao không nhắc tới mẫu thân với ngươi? Vì sao sau khi mẫu thân ngươi qua đời lại để cho người khác lên án bà ấy?"
Hách Liên Tuyết sửng, ý đồ cứu vãn lại hình tượng của phụ thân: "Bởi vì, bởi vì bọn họ không thích hợp."