Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 679
Cập nhật lúc: 2024-10-10 06:18:34
Lượt xem: 38
Tin tức tốt duy nhất chính là tên Biện Hành Chu kia cũng giống như hắn, nằm ở trên giường bệnh bên cạnh hắn, đau đến kêu to.
"Họ Biện kia, ngươi có thể ngậm miệng vào hay không?” Hắn nhịn đau rống lên một câu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Biện Hành Chu im lặng một lát, khàn giọng hỏi: "Ngươi không cảm thấy rất kỳ lạ sao?”
Lúc ấy hắn bị Ứng sư huynh đánh ngất xỉu, rồi tỉnh lại dưới một cỗ xung lực kỳ dị, sau đó làm ra những hành động tự hại mình kia.
"Ta cũng không ngốc.” Triệu Thụy hừ lạnh một tiếng: “Khẳng định là cái tên họ Trang kia đã giở trò quỷ. Chờ ta tốt lên, nhất định phải băm hắn thành tám mảnh!”
"Tốt?” Vẻ mặt Biện Hành Chu suy sụp: “Ngươi không nghe thấy y sư nói không trị được à?”
"Bọn họ không trị được, không phải còn có Lục chưởng quầy sao?” Triệu Thụy rất lạc quan.
Biện Hành Chu gian nan trợn trắng mắt: "Sao nàng phải cứu ngươi? Nàng có giao tình gì với ngươi sao?”
"Cũng không phải là không giao tiền khám bệnh."
Một y sư đi vào phòng, nói: "Vừa rồi Lục chưởng quầy đã cứu được mười lăm người bị thương, ngày mai lại đến. Các ngươi trước giao tiền xem bệnh trước.”
"Bao nhiêu?”
"Một người năm mươi nghìn lượng.”
Triệu Thụy và Biện Hành Chu liếc nhau một cái, sau đó lâm vào trạng thái im lặng không nói nên lời.
"Các ngươi có giao hay không?”
Triệu Thụy: "Có phải quá đắt rồi không?”
"Cũng có loại không đắt.” Y sư nói: “Lại chờ thêm mấy ngày, chờ đồ đệ Lục chưởng quầy là Vân y sư xuất quan, có thể trị liệu cho các ngươi.”
Biện Hành Chu khá thức thời: "Có thể được Võ Vương cấp chín ra tay cứu chữa, là vinh hạnh của Biện mỗ. Chỉ là lúc này ta không thể động đậy, xin nhờ người hãy báo cho đồng môn của ta.”
"Biết rồi.” Y sư lấy sổ ghi lại, lại hỏi Triệu Thụy: “Ngươi thì sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-679.html.]
Triệu Thụy đang muốn mở miệng, ngoài cửa đã có người nói: "Ta mang tiền đến rồi.”
Sau khi biết Lục Kiến Vi tự mình đến y lư, Triệu Hiến đã dặn dò người chuẩn bị một hộp ngân phiếu.
Hắn biết hiện giờ thân phận của Lục Kiến Vi tăng cao, tiền xem bệnh nhất định không thấp, nên đã cho người chuẩn bị hơn năm mươi nghìn lượng, quả nhiên không sai.
Y sư thu tiền, sau đó cầm sổ ghi chép quay người rời đi.
Tin tức được truyền ra, tốc độ chuẩn bị tiền của các tông môn đều cực nhanh, chỉ một lát đã đưa đến y lư.
Cũng có giang hồ khách không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy, các y sư đều dựa theo quy củ mà Lục Kiến Vi định ra để tiến hành ghi chép.
Sau khi sắp xếp lại, sổ sách, danh sách và hộp tiền đều được đưa đến chủ viện.
Lục Kiến Vi lấy m.á.u độc của Bùi Tri xong, sau đó cho Tiểu Vụ uống. Máu độc không dễ uống nên Tiểu Vụ đã làm loạn một chút, nàng bèn dùng dược liệu quý hiếm để dỗ dành nó.
"Chưởng quầy, có người ở y lư bên kia đến.” Trương bá bẩm báo bên ngoài phòng.
Lục Kiến Vi đứng dậy bước ra khỏi phòng, tiếp nhận danh sách, lật mấy trang, rồi nói: "Đi mời Tề phó chỉ huy sứ đến đây.”
Sau khi Tề Yến bước vào viện, vô thức liếc mắt nhìn gian phòng thông một cái, sau đó lại cấp tốc thu hồi, hành lễ với Lục Kiến Vi đang trên ghế xích đu.
"Lục chưởng quầy tìm Tề mỗ đến là có chuyện gì phân phó sao?”
Lục Kiến Vi mỉm cười nói: "Tề sứ không cần phải khách khí, mời ngồi.”
Tề Yến theo lời ngồi xuống.
"Tuy ta là y sư, nhưng cũng không phải mở thiện đường.” Lục Kiến Vi đưa danh sách cho hắn, nói ngay vào chủ đề chính: “Theo quy củ của y lư khách điếm, người nghèo có thể xin giảm, miễn tiền khám bệnh. Ta không biết chuyện giang hồ, cũng không biết người giang hồ, nếu có người cố ý lừa gạt, chẳng phải ta sẽ trở thành kẻ ngốc bị lừa gạt sao?”
Tề Yến hiểu ý: "Lục chưởng quầy yên tâm, ta nhất định sẽ điều tra rõ ràng những người trong danh sách xin giảm tiền khám bệnh, sau khi điều tra ra sẽ cho ngài xem qua.”
"Đa tạ." Lục Kiến Vi thích nói chuyện với người thông minh.
Tề Yến cởi mở cười một tiếng: "Ta mới là người cần phải tạ ơn Lục chưởng quầy mới đúng.”
"Vì sao?”