Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 624
Cập nhật lúc: 2024-10-09 20:30:55
Lượt xem: 53
Lam Linh ngẩn ra, trong mắt xẹt qua vài tia sáng kỳ lại, lại nũng nịu cười nói: "Hai cẩu nam nhân kia không xứng với ngươi, mỹ nhân, không bằng theo ta đi, mỗi ngày chỉ nghe ngươi nói chuyện thôi cũng thoải mái rồi."
"Đa tạ ưu ái." Hách Liên Tuyết trả lời: "Mai là ngày Bát Phương khách điếm khai trương, chư vị không bằng về phòng nghỉ ngơi lấy sức đi."
Tiếng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng làm người ta mê đắm, đám người không tự giác xoay người trở về phòng.
Lam Linh u oán nói: "Mỹ nhân vì sao không đáp ứng người ta?"
"Lam Linh, đừng có gây chuyện." Một giọng nói hùng hậu cuốn theo nội kình truyền tới, hơi thở của võ vương cấp tám bao phủ trên không của Bát Phương khách điếm.
Lam Linh biến sắc, cung kính trả lời: "Vâng, chủ thượng."
Nàng nhún nhẹ mũi chân, hồng sa bồng bềnh, bóng dáng vèo cái biến mất.
Khí thế của võ vương cấp tám cũng theo đó biến mất.
Mọi người lúc này mới có thể thở một hơi.
"Vị vừa rồi kia có phải lâu chủ của Thiên Lí Lâu không?"
"Chắc chắn rồi."
"Không nghĩ tới Trang lâu chủ lại đích thân tới chúc mừng."
"Đây có là gì? Lục chưởng quầy cũng là cấp tám, Trang lâu chủ tới chúc mừng thì làm sao?"
"Đúng vậy, Lục chưởng quầy còn có y thuật cao minh, có một đống người muốn lôi kéo làm quen kia kìa. Không chỉ có Thiên Lí Lâu Trang lâu chủ, mà Lô Châu thư viện Thượng Quan viện trưởng, Võ Lâm Minh Ứng đường chủ, Tiêu Dao Tông Tạ trường lão, Kình Thiên Điện Triệu trưởng lão đều đến rồi."
"Sao Võ Lâm Minh chỉ phái một Đường chủ đến?"
"Chỉ? Chẳng lẽ ngươi không biết Ứng đường chủ đã tới đỉnh cấp bảy sao?"
"Đỉnh cấp bảy thì làm sao? Cũng có phải cấp tám đâu."
"Ứng đường chủ kiếm thuật xuất thần nhập hóa, uy lực mạnh vô cùng, dù mới đỉnh cấp bảy, nhưng cũng có thể chiến một trận với võ giả cấp tám."
"Ầy, Lục chưởng quầy đúng là có mặt mũi, nhiều võ vương cấp tám tới chúc mừng như vậy."
"Đại hội Võ Lâm Minh năm ngoái, cao thủ các tông môn phái phái ra còn nhiều hơn, lần này chỉ là chúc mừng, các nhà cũng chỉ phái một cao thủ tới."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-624.html.]
"Mặc dù như thế, các tông cũng coi như nể mặt rồi."
Mười lăm tháng tư, trời xanh mây trắng, trời quang mây tạnh.
Bát Phương khách điếm treo đầy lụa đỏ, tiểu nhị không ngừng qua lại trong khách điếm, trên tay hoặc bưng nước trà, hoặc đang cầm điểm tâm, đi tới tiền viện của khách điếm.
Cái chuồng bò trước cửa đã dỡ đi rồi, dư ra một khoảng đất trống lớn, hiện giờ đặt rất nhiều bàn.
Tề Xuyên cũng là một trong những tiểu nhị, người rất lanh lợi, đầu óc cũng linh hoạt, được Trương bá dẫn đi đón khách ở tiền viện cùng.
Tới chúc mừng cũng chú ý quy củ, các môn phái và giang hồ tán khách đều hiểu ngầm trong lòng.
Người nào cấp thấp tới trước, cấp cao tới sau.
Vào cửa trước hết chính là các tiểu tông tiểu phái không gọi được tên, chỉ là tới xem náo nhiệt, thuận tiện kéo gần quan hệ với Bát Phương khách.
Đọc quà xong khách sẽ được sắp xếp vào ghế trống trên bàn tiệc.
La Vạn Thuần thân hình cao gầy dài phiêu phiêu, mặc trường bào màu xanh, bên hông đeo bội kiếm, đằng sau có Cát trưởng lão cùng với La Thắng, La Liên Hoàn v.v.. các đệ tử trong phong đi theo.
Vừa bước vào tiền viện, hắn đã thấy một nữ tử đang tiêu sái đứng trên hành lang.
Mặt mày thanh tú, khí độ bất phàm.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Lục chưởng quầy, chúc mừng chúc mừng." Hắn trước cười ôm quyền: "Chúc cho sinh ý thịnh vượng, tài nguyên vào như nước."
Lục Kiến Vi cũng cười chắp tay: "La phong chủ thu xếp công việc bớt chút thì giờ tới đây, Lục mỗ vô cùng cảm kích, chư vị mời ngồi."
Lập tức có tiểu nhị dẫn bọn họ ngồi vào vị trí, La Vạn Thuần và Cát trưởng lão được sắp xếp ở ghế đằng trước, những đệ tử còn lại thì có ghế khác.
La Liên Hoàn nhìn chung quanh, không thấy được người muốn gặp, sau khi ngồi xuống không khỏi gọi tiểu nhị lại.
"Yến Phi Tàng có ở nhà hay không?"
Tiểu nhị: "Yến đại hiệp đang luyện đao."
"Luyện đao ở đâu? Ngươi dẫn ta đi."
"Xin La cô nương thứ lỗi, ta còn có các vị khách khác cần phải chiêu đãi, xin lỗi không tiếp được." Tiểu nhị chắp tay, xoay người lẫn vào đám người.
La Liên Hoàn đứng dậy: "Ta tự mình đi tìm."
"Sư muội." La Thắng vươn tay ngăn nàng lại, bất đắc dĩ khuyên nhủ: "Dù sao Yến huynh cũng ở ngay trong khách điếm, kiểu gì cũng sẽ gặp được thôi, cần gì phải nóng lòng nhất thời?"