Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 586
Cập nhật lúc: 2024-10-09 05:52:54
Lượt xem: 50
Tiểu Vụ vốn đang vùi đầu ngủ trong góc, ngửi được mùi m.á.u tươi bèn lập tức nhúc nhích.
Thân thể mạnh khỏe linh hoạt đè lên giọt máu, không bao lâu m.á.u tươi đã biến mất khỏi hũ, tất cả bị nó nuốt chửng.
Một loại cảm ứng kì diệu xuất hiện trong tim, tỉ mỉ len lỏi, âm ỉ khó tả, không thể dừng được.
Lục Kiến Vi lại nhỏ thêm một giọt máu.
Sau khi Tiểu Vụ vui vẻ nuốt xong, cảm ứng vốn âm ỉ lập tức hiện rõ, một người một trùng chân chính thiết lập liên hệ.
Lục Kiến Vi vỗ vỗ nắp bình, dỗ dành nó: "Cố gắng trở thành cổ hoàng ưu tú bậc nhất trong trùng giới nhé."
Đôi cánh nhỏ của Tiểu Vụ phe phẩy như đang trả lời nàng.
Mỗi ngày nhỏ tối thiểu ba giọt máu, nhưng Lục Kiến Vi cũng không hề keo kiệt, lại thêm một giọt m.á.u từ đầu ngón tay.
Tiểu Vụ uống m.á.u no lại lăn vào góc ngủ.
Ngày hôm sau vừa ăn điểm tâm xong, Yến Phi Tàng móc một tờ giấy ra đưa cho Lục Kiến Vi.
"Đây là thanh đao mà ta mong muốn, làm phiền chưởng quầy rồi."
Lục Kiến Vi nhận lấy xem thử, trong lòng bất chợt phì cười.
Yêu cầu quả thực rất nhiều.
Không nói đến độ dài cả đao, ngay cả hoa văn trên thân đao, chạm khắc trên chuôi đao, độ cong mũi đao, màu sắc và hoa văn vỏ đao... đều được ghi từng mục rõ ràng.
Gặp phải khách hàng tỉ mỉ như thế này, là đại sư nào cũng từ chối hợp tác.
"Ngươi có chắc mình thích hợp với thanh đao như thế này không?" Lục Kiến Vi hỏi.
Yến Phi Tàng gật đầu: "Chắc chắn. Lúc trước khi ta dùng Kinh Đào thường sẽ có cảm giác không xuôi, sau mỗi một lần chiến đấu, ta đều luyện tập trong đầu vô số lần, thanh đao như thế nào mới phù hợp với ta, chuyện này chắc chắn sẽ không tính sai."
"Được." Lục Kiến Vi không hỏi thêm nữa, chỉ nói: "Ngươi định trả bao nhiêu tiền?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-586.html.]
"Thợ đúc đệ nhất giang hồ Từ Tam Tác định chế một vũ khí đỉnh cấp, giá một trăm vạn lượng."
Lục Kiến Vi: "..."
Nghiêm túc à?
Khá lắm, cái này còn kiếm được nhiều tiền hơn cả Thần Y Cốc bán thuốc.
Một trăm vạn lượng, gia sản đáng giá cỡ nào mới có thể tùy tiện móc ra một trăm vạn chỉ để mua vũ khí chứ?
"Thợ đúc của sư môn chưởng quầy có trình độ cao hơn Từ đại sư, một trăm vạn lượng đã có chút hạ thấp rồi.” Yến Phi Tàng chân thành nói: "Một trăm năm mươi vạn được chứ?"
Khóe môi Lục Kiến Vi khẽ cong lên: "Ngươi là tiểu nhị trong khách điếm, có ưu đãi nội bộ, cứ tính giá này đi. Nhưng mà cần đợi một thời gian."
"Chờ bao lâu cũng được." Yến Phi Tàng lần đầu tiên để lộ một nụ cười sáng ngời.
Nhạc Thù: "Yến đại ca, thì ra ngươi có nhiều tiền như vậy à?"
Tiết Quan Hà: "Không hổ là thế gia trăm năm."
"Số tiền này phần lớn không liên quan đến nhà họ Yến đâu." Lương Thượng Quân nghiêng người dựa vào ghế: "Hẳn là tiền cược mấy năm nay Yến đại hiệp thắng được."
"Tiền cược?" Nhạc Thù rướn dài cổ: "Tiền cược gì?"
Lương Thượng Quân: "Đã bao giờ nghe đến đại hội ba năm một lần của Võ Lâm Minh chưa? Võ giả từ cấp sáu đến cấp bốn, tuổi từ trên mười lăm đến dưới ba lăm đều được tham gia. Từ năm mười lăm tuổi Yến đại hiệp đã bắt đầu tham gia, chưa bỏ lần nào, bây giờ ba mươi tuổi, từ đầu đến cuối thắng được không ít tiền thưởng."
"Đại hội võ lâm còn có tiền thưởng?" Tiết Quan Hà kinh ngạc hỏi.
Lương Thượng Quân: "Chuyện này rất dài lòng, đợi năm sau ngươi tham gia đại hội sẽ biết."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Không biết đến bao giờ ta mới được tham gia, ngươi nói cho ta nghe trước..."
"Chưởng quầy." Trương bá đi từ sân vào, bên cạnh còn có A Điều đi theo: "Sáng sớm khách điếm đã nhận được thiếp mời của Võ Lâm Minh, A Điều không chần chờ, sẽ đưa đến ngay."
Mọi người: Đúng là vừa nhắc Tào Tháo đã thấy Tào Tháo.
Đại hội Võ Lâm Minh ba năm một lần đều tổ chức vào trung tuần tháng tư.
Thiệp mời Anh Hùng chính là thiệp mời mà Võ Lâm Minh gửi đến tông môn khắp nơi, mời nhân sĩ võ lâm mọi miền đến Lạc Châu tham gia đại hội.