Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 574
Cập nhật lúc: 2024-10-09 05:52:36
Lượt xem: 53
“Lục chưởng quầy.” Ôn Trứ Chi mở miệng: "Người của Diêu gia rất đông, nhiệm vụ làm kiếm khí tầm thường này bình thường sẽ giao cho người của dòng phụ chia nhau làm, phạm vi sẽ thu nhỏ lại. Mặc dù đều cùng một tộc, nhưng kỹ thuật đúc của mỗi người cũng sẽ khác nhau, thói quen sẽ tạo nên một số chi tiết khác biệt, người ngoài không thể nhìn ra, nhưng không trốn được mắt của thợ lành nghề.”
Lục Kiến Vi hiểu ý: “Ý của ngươi là tìm được thợ đúc đã rèn lô kiếm này thì rất có thể sẽ tìm được người mua.”
“Đúng vậy.”
“Để ta suy nghĩ một chút.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Kiến Vi không lập tức quyết định, chuyện phải làm còn rất nhiều cho nên nàng phải suy nghĩ xem hành trình đi Thương Châu này có đáng giá hay không.
Lục Kiến Vi quyết định nghỉ ngơi hai ngày ở Đạt Đạt Thành.
Vừa có được một quyển sách quý của Cổ Thần Giáo nàng còn chưa xem xong; độc của A Điều tuy rằng đã giải nhưng sau khi giải độc cơ thể vẫn chưa hoàn toàn khôi phục; Ôn Trứ Chi chạy ở trong núi lâu như vậy cũng không nên lập tức bôn ba.
Hiện giờ ở Đạt Đạt Thành đã không còn ai không có mắt tới cửa gây chuyện, người của Ấp tộc nhìn thấy Bát Phương khách điếm đều phải cung kính đi đường vòng.
Lục Kiến Vi hưởng thụ ngày tháng an bình khó có được.
Sách cổ mà A Lặc Hồng đưa cho nàng được viết bằng tiếng Trung Nguyên, cho nên nàng xem cũng không có áp lực, nhưng mà cổ thuật được nhắc đến trong sách có chút khó hiểu đối với nàng.
Cổ Thần Giáo lưu truyền đã lâu, có chút cổ thuật đã bị bỏ đi, có chút cổ thuật lại do thời gian lâu đổi mới, kéo dài đến bây giờ.
Lục Kiến Vi được lợi không ít, cũng có phát hiện khiến người ta ngạc nhiên.
Trong sách ghi lại một loại cổ thuật đã thất truyền từ lâu—— âm dương cổ.
Âm dương cổ có thể g.i.ế.c người, cũng có thể cứu người.
Một ý là âm, một ý là dương.
Loại cổ trùng này luyện đến cấp bậc cổ hoàng thì hoàn toàn xứng đáng là hoàng trong hoàng, vượt qua những cổ hoàng còn lại.
Giết người trong vô hình cũng có thể cứu người khỏi tai họa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-574.html.]
Đều nói y độc không phân chia, cổ độc cũng không phân chia.
Âm dương cổ có thể hấp thụ tất cả độc tố trên thế gian, vì giữ được mạng sống của mình nó phải tiết ra một loại vật chất đặc thù và độc tố để đối kháng.
Nói cách khác, nó có thể giải độc.
Lục Kiến Vi chợt sinh một ý tưởng kỳ lạ, nếu luyện chế ra âm dương cổ có lẽ là có thể giải độc của Ôn Trứ Chi.
Độc của Ôn Trứ Chi rất khó giải, nếu mất đi một loại độc thì độc tố trong cơ thể sẽ mất đi cân bằng, cũng không thể dùng thuốc cùng lúc giải năm loại độc.
Nhưng âm dương cổ có thể.
Cho dù ngũ hành độc có kỳ lạ thì cũng chỉ là một loại độc. Chỉ cần âm dương cổ cổ hoàng hấp thụ độc tố là có thể tiết ra nước bọt loại trừ độc tố.
Âm dương, ngũ hành, bản thân nó chính là một loại cân bằng.
Nhưng trong sách viết rất rõ, âm dương cổ đã sớm bị tuyệt chủng, không phải do phương pháp thất truyền, mà là do phương pháp luyện chế quá khắc nghiệt.
Muốn luyện chế ra âm dương cổ cổ hoàng, năm điều kiện thiếu một thứ cũng không được.
Tu vi của bản thân Cổ sư cần phải đạt tới cấp tám, nếu không sẽ không áp chế được cổ trùng.
Khi nuôi dưỡng ấu trùng thì mỗi ngày phải cho nó ăn dược liệu và độc vật cực kỳ quý giá để cân bằng dược tính và độc tính.
Sau khi ấu trùng sinh âm dương, mỗi ngày phải cho ăn một mảnh Cố Bạch Đầu liên tục ba mươi ngày.
Sau khi thành cổ, lấy m.á.u tươi của chủ nhân cho nó ăn liên tục ba mươi ngày.
Sau khi chủ nhân và cổ trùng thành lập liên hệ thì luyện chế thành Cổ Vương cấp chín, lại thao túng nó g.i.ế.c c.h.ế.t một vị võ giả cấp tám trở lên mới có thể tiến giai thành cổ hoàng.
Lục Kiến Vi:…
Quả thực khắc nghiệt.
Điều thứ nhất đã sàng lọc số lượng lớn người, dù sao trên đời không có mấy tu sĩ có tu vi cấp tám còn giỏi cổ thuật.