Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 52
Cập nhật lúc: 2024-10-04 05:49:42
Lượt xem: 64
Tiểu Khách: “Ngoại trừ từng bước tu luyện, kỳ thực vẫn còn một cái biện pháp có thể nhanh chóng tăng cường thực lực.”
“Là gì?”
“Ngộ đạo.”
Lục Kiến Vi bất đắc dĩ thở dài: “Việc này khả ngộ bất khả cầu, tùy duyên đi.”
Nàng mở ra giao diện cá nhân.
Cấp bậc: 3 (1054/100000) (đến một cây châm của Tào Háo Tử cũng không tránh được)
Kỹ năng: Bất Vấn Lưu Niên (2/7), Sơ Tinh Kiếm Quyết (2/7), Quyển Sương Đao Pháp (1/7), Xuân Thu Dược Kinh (cơ bản), Nhạn Quá Vô Ngân (4/9)
Ba võ kỹ đầu tiên đều là bảy thức, phạm vi Xuân Thu Dược Kinh quá rộng, Lục Kiến Vi vẫn đang trong quá trình học kiến thức dược lý cơ bản, quyển này quá mức cao thâm nàng xem không hiểu, hệ thống đánh giá cơ bản đã là nể mặt rồi.
Thứ muốn học thật sự quá nhiều, nàng hận không thể một ngày có 48 tiếng.
“Chưởng quầy!” Tiết Quan Hà dọn dẹp xong phòng bếp liền hưng phấn chạy tới nói: “Ta quyết định rồi, ta muốn học đao pháp!”
Trong lúc ăn cơm hắn đã muốn nói, nhưng vì sự kiện khi nãy mà vẫn luôn nhịn tới bây giờ.
Lục Kiến Vi nhìn hắn: “Thật sự nghĩ kỹ rồi?”
“Ừm!” Tiết Quan Hà hai mắt tỏa sáng: “Hôm nay ta nhìn thấy đao pháp của Yến đại hiệp liền cảm thấy cả người m.á.u huyết sôi trào, khi nãy nấu ăn còn dùng d.a.o phay học theo, cảm giác có chút huyền diệu, khác hoàn toàn khi ta học chưởng pháp!”
Hắn cuối cùng cũng tìm được võ đạo mình muốn theo đuổi.
Lục Kiến Vi rũ mắt hỏi Tiểu Khách: “Hắn học Quyển Sương Đao Pháp được không?”
“Được thì được, nhưng tâm pháp hắn tu luyện không thể phát huy trăm phần trăm uy lực đao pháp.”
“Có đao pháp nào thích hợp cho hắn?”
Tiểu Khách bật cười: “Trước đây không phải ngươi vẫn luôn tiếc tiền kiểm tra võ kỹ sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-52.html.]
Lục Kiến Vi nóng mặt, đó là vì lúc trước nàng không có tiền nên mới bủn xỉn, huống hồ khi đó nàng còn không mua nổi Quyển Sương Đao Pháp cho bản thân, đương nhiên là không nghĩ tới cho Tiết Quan Hà học tập đao pháp.
Tiết Quan Hà tâm tính chính phái, trù nghệ thượng giai, quan trọng hơn chính là gia nghiệp không tầm thường, nể tình chừng đó ưu điểm, Lục Kiến Vi không muốn làm lỡ dỡ đồ đệ.
Mặc dù trên danh nghĩa không phải sư đồ, nhưng về sau Tiết Quan Hà hành tẩu giang hồ khẳng định sẽ nhắc tới Bát Phương khách điếm từng bồi dưỡng hắn, cũng không thể để hắn làm mất mặt khách điếm.
Muốn học thì phải học thứ tốt nhất.
“Trừ tiền đi.” Nàng thoải mái nói.
Hệ thống vui vẻ khấu trừ 4000 đồng, sau đó nói: “Võ kỹ, đao pháp đề nghị là Trường Hồng Đao Pháp, độ tương thích 86%, dựa vào thiên phú của hắn cao nhất có thể luyện đến thức thứ bảy, muốn học được thức thứ tám cần có kỳ ngộ hoặc ngộ đạo, thức thứ chín không có khả năng.”
Lục Kiến Vi cũng không thất vọng, trên giang hồ người có thể đem võ kỹ luyện đến cảnh giới cao nhất cũng không nhiều, càng về sau càng khó luyện thành.
Nàng hỏi: “Nếu luyện tập Quyển Sương Đao Pháp thì thế nào?”
Tiểu Khách: “Độ tương thích 73%, tự học chỉ luyện đến thức thứ tư, nếu có danh sư chỉ điểm, thức thứ năm cũng không phải không có khả năng.”
“Thức thứ bảy Trường Hồng và thức thứ năm Quyển Sương, ai ưu ai kém?”
“Bàn về ưu khuyết đao pháp có mấy phương diện.” Hệ thống nuốt xong 4000 đồng thì rất dễ nói chuyện: “Yêu cầu lực công kích, lực phòng ngự, số lượng sơ hở, cường độ khi chiến đấu một mình và chiến đấu tập thể để suy tính.”
Lục Kiến Vi chăm chú lắng nghe: “Ngươi nói chi tiết hơn đi.”
“Quyển Sương Đao Pháp có thể cho là đao pháp hàng đầu, hầu như không có sơ hở, võ giả dưới cấp tông sư không có khả năng nhìn ra.”
Lục Kiến Vi rất hài lòng.
“Từ điểm đó mà nói, nó quả thật xứng đáng danh hiệu đệ nhất.”
“Lực công kích thức thứ năm của Quyển Sương không khác thức thứ bảy ở Trường Hồng là mấy, lực phòng ngự lại vượt xa. Quyển Sương thích hợp chiến đấu tập thể, Trường Hồng thích hợp chiến đấu một mình.”
Lục Kiến Vi trong lòng đã có đáp án.
“Chưởng quầy?” Tiết Quan Hà thấy nàng lâu không trả lời, trong lòng càng thấp thỏm không yên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Kiến Vi ngước mắt, lông mi thật dày mở ra, đồng tử màu hổ phách nhìn có vẻ ôn nhu tĩnh lặng.
“Có hai con đường cho ngươi chọn.”