Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 509

Cập nhật lúc: 2024-10-08 12:40:42
Lượt xem: 55

Nàng nhẹ giọng hỏi: "Trong tộc của ngươi có ai bị thương không?"

"Không sao, chỉ là một ít vết thương ngoài da, không phải việc gì to tát." A Mộc Sa cảm thấy cảm động trước sự quan tâm của nàng, nụ cười càng thêm chân thành: "Lục chưởng quầy, ta nghe A Mộc Lý ở hiệu thuốc kể lại những chuyện xảy ra ngày hôm qua, y thuật của ngươi thật sự rất lợi hại, đại vu trong tộc nói rằng y sư khác ở Trung Nguyên cũng không được cao minh bằng ngươi."

Lục Kiến Vi khiêm tốn nói: "Đại vu quá khen."

Tiếng xe lăn di chuyển truyền đến, Ôn Trứ Chi từ trong phòng đi ra, nhìn sang A Mộc Sa, nói: "Đa tạ quý tộc có nhã ý mời, Ôn mỗ nhất định sẽ đi."

"Vậy thì thật tốt quá." A Mộc Sa vui vẻ nói: "Đến lúc đó, ta và A Mộc An sẽ cùng nhau đến đón tiếp hai vị."

Hắn lại hàn huyên một hai câu, sau đó rời đi với cái sọt trống không.

Gương mặt Lâm Vọng đầy hâm mộ nói: "Cổ Thần Tiết là ngày hội lớn nhất Điền Châu, bình thường không cho phép người ngoài tham gia, Lục chưởng quầy và Ôn công tử có thể được Bố Ngõa tộc mời, có thể thấy được tộc nhân Bố Ngõa tộc rất nhiệt tình xem các ngươi trở thành người một nhà."

"Cổ Thần Tiết là sự kiện tam tộc cùng tham gia." Lương Thượng Quân nói: "Đến lúc đó người Ấp tộc có thể chơi xấu không?"

"Ngay cả khi chơi xấu cũng sẽ không làm ở trong Cổ Thần Tiết, một khi vô ý đắc tội Cổ Thần, sau này bọn họ đừng hòng có cuộc sống tốt." Lâm Vọng lắc lắc đầu.

Lục Kiến Vi: "Lâm công tử thật sự rất quen thuộc với mọi việc ở Tây Nam nhỉ."

"Tất cả là do bằng hữu buôn bán thuốc kể lại cho ta nghe, hắn sợ ta không hiểu phong tục ở đây, không cẩn thận sẽ xúc phạm người khác." Vẻ mặt và giọng điệu của Lâm Vọng cực kỳ tự nhiên: "Lục chưởng quầy đi tham gia Cổ Thần Tiết thì vẫn nên đặt cẩn thận lên đầu."

"Ồ?" Lục Kiến Vi nhướng mày: "Vì sao lại nói như vậy?"

"Nghe nói, vào ngày Cổ Thần Tiết, nam nữ chưa thành hôn sẽ nhận được chúc phúc của Cổ Thần, tìm được đối tượng ái mộ nhất." Trong mắt Lâm Vọng mang theo ý cười, cánh môi đỏ tươi nhếch lên có chút trêu chọc: " Lục chưởng quầy xuất trần tuyệt tục, nói không chừng sẽ bị dũng sĩ cả tam tộc nhìn trúng, cầu xin Cổ Thần chúc phúc."

Lục Kiến Vi: "…"

Đây không phải là Cổ Thần, đây là Hồng Nương mới đúng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-509.html.]

(Hồng Nương: bà mối.)

Người Ấp tộc bị Bố Ngõa tộc ngăn cảm không còn tới nữa, A Trát Mật không thể không ở lại chuồng ngựa mãi.

Hắn ăn Tầm Thường Khách, mất đi nội lực, chỉ có thể nằm xụi lơ ở trong chuồng ngựa, trên mặt sớm đã mất đi thần thái của dũng sĩ Ấp tộc.

Tại sao mọi chuyện lại đi đến tình trạng này?

Hắn chính là dũng sĩ số một số hai trong Ấp tộc, trước kia cũng từng đánh bại không ít võ giả Trung Nguyên, vì sao lần này lại thua cuộc?

Một bọt nước đái ngựa bất ngờ đổ lên trên người hắn.

A Trát Mật: "…"

Lương Thượng Quân đang xách thùng nước đi cọ rửa chuồng ngựa, nhìn thấy cả người hắn nhơ nhớp, tặc lưỡi hai cái, dội một thùng nước xuống, dòng nước làm A Trát Mật lạnh thấu tim.

"Nếu không phải vì giữ cho chuồng ngựa sạch sẽ, ta sẽ không tắm rửa cho ngươi."

A Trát Mật: "…"

Sỉ nhục! Đây là sự sỉ nhục lớn nhất đời hắn!

Hắn tức giận đến muốn nổi điên, nhưng bị ăn thuốc câm, không nói được bất cứ thứ gì, chỉ có thể làm trừng mắt, bộ dáng rất là thê thảm.

Vân Mộng Hạ Vũ

Triệu Thụy dựa vào cánh cửa cười to: "Họ Biện, ngươi xem cái tên mãng hán Ấp tộc kia, trông có giống sáu tên trong chuồng ngựa lúc trước hay không? Nghe nói Du sư đệ kia của ngươi cũng bị trúng độc câm mất mấy ngày, sau khi được chuộc về hắn nói nhiều hơn trước rất nhiều."

"…"

Động tác về phẩy cây quạt trong tay Biện Hành Chu chợt dừng lại, thật sự không nghĩ ra được cái gì để phản bác, chỉ có thể trầm mặc.

Những kẻ không có đầu óc ở Thiên Khôi Đường nên bị trục xuất khỏi Võ Lâm Minh, nỗi nhục "sáu tên trong chuồng ngựa" không biết còn bị nhắc đến bao nhiêu năm nữa.

Bình tĩnh, khắc chế, không cần tính toán chi li với tiểu nhân.

Loading...