Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 443
Cập nhật lúc: 2024-10-07 21:20:19
Lượt xem: 32
Dược phó đi truyền lời cũng chui vào cánh cửa như một con cá chạch, chạy thẳng một đường vào chủ viện, lướt qua bốn người Viên Quỳnh, vừa mới bước vào viện liền quỳ rạp xuống đất.
"Nữ hiệp, ta đã đi truyền tin xong rồi, thuốc giải, ta muốn thuốc giải!"
Lục Kiến Vi cười tủm tỉm ném cho hắn một viên thuốc, người sau lập tức bắt lấy được, vội vội vàng vàng nhét thuốc vào miệng, nhai cũng không nhai, đã nuốt cả viên thuốc xuống.
"Có ngọt không?" Lục Kiến Vi hỏi.
"Ngọt!"
Mọi người: "…"
Dược phó mới muộn màng nhận ra, hóa ra thứ hắn vừa ăn là đường!
"Nữ hiệp, thuốc giải…"
"Vốn dĩ không bị hạ độc, cần thuốc giải làm gì?" Lục Kiến Vi giương mắt: "Ngươi làm tốt lắm, viên đường kia coi như thưởng cho ngươi."
Dược phó: "…"
Thần Y Cốc đã tách biệt quá lâu, ở trong cốc, từ y sư phía trên đến tạp dịch phía dưới đều được người khác thổi phồng quá mức, dần dà mọi người trong cốc đều được nuôi dưỡng ra tính tình ngạo mạn tự đại, không hề có cốt khí của một đại phu.
Một viên thuốc độc không tồn tại đã phơi bày hoàn toàn sự yếu đuối trong bản chất con người.
Lương Thượng Quân không khỏi cảm thán: "Thật là đáng buồn!"
Nhìn cả đám người trên mặt đất kia xem, có tên nào mà tay không dính máu? Có tên nào mà chưa từng sinh ra ác niệm?
Lục Kiến Vi không để ý đến những lời văn vẻ bi quan của hắn, cất cao giọng nói:
"Các vị y sư của Thần Y Cốc, tại sao không cùng nhau vào trong viện? Các vị hiệp sĩ ở bên ngoài cũng có thể vào trong viện đánh giá."
Vừa dứt lời, liền có mấy tên võ giả bay vọt từ nóc nhà, rơi vào trong chủ viện.
Thượng Quan Hạc đã tốn rất nhiều tâm tư để tu sửa viện trạch này, sân được xây dựng rất to rất rộng, đủ rộng để chứa hàng trăm người.
Âm thanh truyền tới bên ngoài cánh cổng, các y giả của Thần Y Cốc đều không kìm được mặt mũi, bọn họ lần lượt bước qua ngưỡng cửa.
Thượng Quan Dao vừa mới đi đến bên ngoài chủ viện thì ngẩn ra một chút.
Đây không phải là giọng nói của Thập Nhị sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-443.html.]
Nàng cất bước chạy vào trong sân, ánh mắt vừa vặn đối diện với Lục Kiến Vi đang ngồi nhàn nhã trước hiên.
"Thập Nhị…"
Lục Kiến Vi nhất thời cảm thấy có chút áy náy, nhưng cũng chỉ là nhất thời mà thôi.
Thượng Quan Hạc là người của thư viện Lô Châu, lại có người của Thượng Quan gia ở đây, mọi chuyện có lẽ sẽ dễ xử lý hơn.
"A Dao, lại đây ngồi đi." Nàng vẫy với Thượng Quan Dao, sau đó lại sai tên tôi tớ cấp năm: "Mang thêm bốn cái ghế dựa nữa tới."
Tôi tớ không thể không làm theo.
Ghế dựa được mang ra và sắp xếp ngay ngắn ở trước hiên nhà.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Kiến Vi nói: "Tiểu Đào, Viên y sư, Bạch Quả, mọi người đều lại đây ngồi đi."
Tiểu Đào không có suy nghĩ gì, vui vẻ chạy tới ngồi xuống bên cạnh nàng, đôi mắt đảo quanh nhìn vào trong phòng.
Lục Kiến Vi buồn cười nói: "Đi lấy thêm chút trái cây điểm tâm."
Tôi tớ chỉ có thể làm theo.
Tiểu Đào lộ ra nụ cười xán lạn: "Thập Nhị, ngươi thật tốt bụng!"
Mọi người trong viện lại lần nữa không nói nên lời.
Thượng Quan Dao bất đắc dĩ đành ngồi xuống theo, sau đó liền phát hiện tầm nhìn ở đây thật sự rất tốt.
"Dì Viên, Bạch Quả, hai người cũng tới đây."
Viên y sư: "… Thẩm cô nương, không biết ngươi sỉ nhục y sư trong cốc chúng ta, đại náo Quy Hạc Cư là có mục đích gì?"
Lúc này, những y sư và y đồ còn lại cũng đã chạy đến, lần lượt đứng ở sau lưng nàng, tất cả đều ném ánh mắt đầy phẫn nộ sang.
"Vì sao ngươi lại khinh nhục y sư trong cốc?"
"Đậu y sư giúp mọi người làm việc tốt, cứu người chữa bệnh, sao người có thể làm nhục lão bằng những thủ đoạn xấu xa như vậy?"
"Ngươi thật sự cho rằng Thần Y Cốc chúng ta rất dễ bắt nạt sao?"
Lục Kiến Vi giơ tay: "Tạm thời đừng nóng vội."
Tiếc rằng người của Thần Y Cốc càng nói càng kích động, không ngừng cất giọng lên án.
Nàng đưa mắt liếc sang một góc.