Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 430

Cập nhật lúc: 2024-10-07 21:20:00
Lượt xem: 43

Thư viện Lô Châu có danh tiếng rất lớn trên giang hồ, người khác ít nhiều cũng sẽ cho chút mặt mũi, nàng là đi chống lưng cho Lục Kiến Vi.

Trong lòng Lục Kiến Vi âm thầm ghi nhớ.

Tuy rằng nàng cứu Thượng Quan Dao và Tiểu Đào, nhưng cũng dùng mặt nạ để lừa gạt lợi dụng các nàng trên đường đi, hai chuyện hòa nhau.

Ân tình của Thượng Quan Dao, sau này có cơ hội sẽ trả lại.

Đậu phủ.

Hộ vệ điều tra liên tục mấy ngày, không thấy được bóng dáng của người phóng hỏa, cũng không tìm được một chút manh mối nào.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhưng so với kẻ trộm đốt dược lư, Đậu Đình càng quan tâm đến kẻ đã lẻn vào thư phòng ngày đó hơn.

Nhưng hộ vệ trong phủ đều nói không nhìn thấy có người đi vào thư phòng, càng không thấy có người từ thư phòng đi ra ngoài.

Nữ tử áo xanh lẻn vào thư phòng chỉ có một mình hắn nhìn thấy.

Rốt cuộc có phải Lục Kiến Vi hay không?

Đậu Đình nhíu mày suy tư.

Nếu là Lục Kiến Vi, nàng cải trang giả dạng lẻn vào trong phủ, đơn giản là muốn ăn cắp sách thuốc của Lâm Tòng Nguyệt.

Nhưng lão đã kiểm tra kệ sách, căn bản là không có dấu vết bị người động vào.

Lão thậm chí ở thư phòng chờ vài ngày, cũng không ai tới nữa.

Nếu không phải Lục Kiến Vi, vậy là ai?

Người nọ có khinh công cực giỏi, thân pháp tinh diệu, lão chính mắt thấy người nọ di chuyển đến khu vực nhà vệ sinh, trước sau không quá mấy giây, làm sao lại có thể đột nhiên biến mất?

Giả sử người này sau khi đi vào nhà vệ sinh thay quần áo, lẫn vào trong đám người tránh thoát điều tra, vậy thì quần áo đã thay cũng nên giấu trong nhà vệ sinh, nhưng người của lão lật tung cả nhà vệ sinh lên, thậm chí ngay cả… Đều lật tung lên, cũng không tìm được cho dù là nửa miếng vải.

Thật là nghĩ trăm lần không ra.

“Y sư, Viên y sư đưa thiệp mời gặp.” Hộ vệ tới báo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-430.html.]

Đậu Đình ngồi thẳng lưng: "Mời nàng vào đi.”

Cổng lớn mở ra, Viên Quỳnh dẫn theo Lục Kiến Vi và Thượng Quan Dao đi qua tiền viện, đến chủ thính chuyên tiếp khách.

Người hầu đúng lúc bưng nước trà lên.

Đậu Đình tươi cười nho nhã, phong độ nhẹ nhàng.

“Viên y sư là có việc tìm ta?”

Viên Quỳnh đi thẳng vào vấn đề: “Một vị bằng hữu của Thẩm cô nương trúng độc, nghi ngờ là Tam Nguyệt Khứ, ngươi là cao thủ giải độc, cho nên ta dẫn nàng tới tìm ngươi.”

“Trúng Tam Nguyệt Khứ?” Đậu Đình kinh ngạc, nhìn về phía Lục Kiến Vi: "Trúng độc khi nào?”

Lục Kiến Vi lắc đầu nói: “Không rõ lắm, nhưng chứng bệnh xuất hiện đã hơn một tháng.”

“Hơn một tháng, vậy còn cứu được.” Đậu Đình thả lỏng lông mày, cười hỏi: "Xin hỏi Thẩm tiểu hữu là người ở đâu?”

“Vĩnh Châu.”

“Vĩnh Châu à, cách Kinh Châu rất xa, nghe nói năm ngoái đã xảy ra động đất, trong nhà của Thẩm tiểu hữu không có việc gì chứ?”

“Nguyên quán Vĩnh Châu, lúc phát sinh động đất thì đang lang bạt khắp nơi, không bị ảnh hưởng.” Lục Kiến Vi làm bộ vội vàng hỏi: "Đậu y sư, xin hỏi khi nào có thể giải độc cho bằng hữu của ta?”

Đậu Đình vuốt râu suy nghĩ một chút, nói: “Bằng hữu của ngươi hiện đang ở đâu?”

“Lúc ta vào cốc thì chưa đến Vấn Tiên trấn, mấy ngày trôi qua, chắc là tới rồi.” Lục Kiến Vi nói: "Nếu ngài đồng ý giải độc, ta lập tức ra cốc thông báo cho nàng, kêu nàng chuẩn bị tiền thù lao, rồi đưa nàng vào cốc.”

Đậu Đình: “Không vội, tiền thù lao không là vấn đề, đã lâu ta chưa gặp qua người trúng độc Tam Nguyệt Khứ, ta rất có hứng thú. Nhưng mà…”

“Đậu y sư cứ nói đừng ngại.”

Đậu Đình chậm rãi nói: “Trong tay ta có một người bệnh, đã trị liệu mấy năm ở chỗ của ta, mỗi tháng ta đều phải ra cốc để bắt mạch điều trị cho hắn, ngày mai là vừa đúng thời hạn một tháng, vừa lúc hôm qua ta nhận lời mời của một cặp phu thê ngoài cốc, cần phải ra cốc một chuyến.”

“Ý của ngài là…” Mặt Lục Kiến Vi lộ vẻ vui mừng.

Đậu Đình cười ha hả nói: “Không sai, ngày mai ta ra cốc, ngươi đi cùng ta, thuận tiện cứu bằng hữu của ngươi.”

“Cảm ơn Đậu y sư!”

Loading...