Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 416

Cập nhật lúc: 2024-10-07 21:19:40
Lượt xem: 58

Năm ngoái bên ngoài Vọng Nguyệt Thành ở Phong Châu, lần đầu tiên Ôn Trứ Chi đi vào khách điếm, vì để tránh Lam Linh quấy rầy cũng đã dùng trận pháp ngăn cản tiếng động.

Thiếu niên mặc áo đen vừa nhìn thấy lúc nảy quả nhiên là A Nại.

Có thể khiến A Nại đi sát theo sau, không phải Ôn Trứ Chi thì không còn ai nữa.

Lần này bọn họ dùng thân phận Huyền Kính Tư xuất hiện, là để điều tra chuyện của Cát gia Ngô Châu sao?

Trước mắt đã đến gần Thần Y Cốc, bọn họ từ Ngô Châu đến Kinh Châu là đã tra được đầu mối sao?

Những ý niệm này đảo một vòng trong đầu của nàng, Lục Kiến Vi đành phải từ bỏ suy nghĩ. Bây giờ nàng còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, đối với chuyện của người khác không thể tò mò được.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Tiểu Khách, mở hệ thống thương thành."

Tiểu Khách nghe theo mở thương thành ra.

Lục Kiến Vi lướt đến sau cùng, cột thương phẩm đặc biệt quả nhiên được mở ra.

Trước đó vẫn luôn trên đường đi, nàng không có thời gian để xem xét, bây giờ rốt cuộc có thể dừng chân nghỉ ngơi, có đủ thời gian để nghiên cứu thương phẩm.

Hệ thống vẫn có hạn chế.

Có rất nhiều thực phẩm hiện đại không xuất hiện trong thương thành, nhưng vẫn có một vài vật phẩm dùng một lần ví dụ như đồ ăn vặt, nước uống, băng vệ sinh, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện.

Vật phẩm có thể cung cấp giải trí chính là video, sách báo, Lục Kiến Vi có thể dùng tiền để mua sắm, hệ thống sẽ phát cho nàng xem, nhưng thời gian có hạn, chỉ có thể dùng tiền để xem một bộ phim điện ảnh trong một tuần, năm tập phim truyền hình hoặc là hai giờ đọc tiểu thuyết.

Dù vậy, Lục Kiến Vi cũng đã cảm thấy tương đối thỏa mãn rồi.

Ánh mắt của nàng nhìn về phía một món thương phẩm ở góc cuối.

Đạo cụ xuyên việt, giá bán hơn một trăm triệu lượng, không giới hạn lần mua.

Lục Kiến Vi: "..."

Cái này còn cần chú thích sao?

Không nói tới đạo cụ xuyên qua thì những thương phẩm trước mặt đã đủ khiến nàng lập tức cháy lên ngọn lửa nhiệt huyết với cuộc sống.

Lúc này ví tiền của nàng lập tức ngo ngoe rục rịch.

"Tiểu Khách, chọn cho ta một bộ phim."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-416.html.]

Màn hình hiện ra mười mấy bộ phim, thể loại nào cũng có, Lục Kiến Vi chọn một bộ hài kịch nhẹ nhàng, chính là thể loại có thể khiến người ta xem đến vui vẻ thoải mái.

Giá bán một trăm đồng.

"Hội viên một tháng trên web là mười mấy đồng, ngươi chỉ cho ta xem hai giờ mà đã bán một trăm đồng? Có phải quá đắt rồi không?"

Tiểu Khách ấm ức nói: "Ta lấy được phim cũng không dễ dàng gì mà, hơn nữa còn phải thanh toán phí bản quyền."

"Được rồi." Lục Kiến Vi biết cái này có lý, không kì kèo với nó nữa.

Dù sao có cũng tốt hơn không có.

Tài khoản cá nhân lập tức bị trừ một trăm đồng, hệ thống bắt đầu chiếu phim.

Nàng mở to mắt, xem đến nhập thần.

Tiểu Đào quan tam tiểu thư nhà mình, qua một lúc sẽ mở mắt trông chừng, sau ba lần như thế, rốt cuộc phát hiện ra có chút không hợp lý.

Vì sao mỗi lần nàng mở mắt ra đều nhìn thấy Thập Nhị cũng đang mở mắt?

Thập Nhị mở mắt đả tọa sao?

Đúng là kỳ lạ.

Hôm sau mặt trời vừa lên, Lục Kiến Vi tinh thần sáng láng cùng Thượng Quan Dao và Tiểu Đào rời khỏi khách điếm.

Khách ở trọ còn lại cũng lần lượt rời đi, các nàng đi cùng đường nhưng vẫn phân biệt rất rõ ràng, không liên quan gì đến nhau.

Một đôi phu thê cưỡi ngựa đi phía trước các nàng, trước n.g.ự.c đeo một cái tã lót, hài nhi bên trong lại bắt đầu quấy khóc.

"Đừng khóc, đừng khóc, nương dẫn ngươi đi đến Thần Y Cốc." Phụ nhân lo lắng, nghẹn ngào nói.

Thượng Quan Dao không khỏi lộ ra cảm động: "Hài tử thật đáng thương, cũng không biết bị bệnh gì."

"Tiểu thư, nếu người muốn biết, ta đi hỏi thử xem sao."

"Không cần." Thượng Quan Dao lắc đầu: "Làm gì có người đi bóc vết sẹo của người khác chứ?"

"Ồ, gần trưa rồi, đợi lúc nữa tìm một bãi cỏ phía trước để nghỉ ngơi?" Tiểu Đào nói.

"Thập Nhị cảm thấy thế nào?" Thượng Quan Dao hỏi Lục Kiến Vi.

Lục Kiến Vi gật đầu: "Vậy thì nghỉ một lát."

Loading...