Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 398
Cập nhật lúc: 2024-10-07 21:12:12
Lượt xem: 46
Nhạc Thù thở hổn hển làm việc.
"Theo ta được biết, người g.i.ế.c hại người nhà của ngươi không chỉ là Tống Nhàn, sau lưng lão còn có một thế lực ẩn giấu, ngươi không muốn điều tra rõ chân tướng rồi báo thù sao?"
Nhạc Thù cũng không ngẩng đầu lên: "Không phải rất nhiều năm sau ngươi mới đi tìm Sài Côn và Uông Trì Tiết để báo thù sao?"
Bình Vu: "…"
"Thôi đi, ngươi không học cũng đừng ở đây làm phiền ta làm việc." Nhạc Thù bực bội thúc giục.
Bình Vu im lặng một lúc, nói "xin lỗi" rồi không nói chuyện nữa, chỉ nhìn chằm chằm vào tay hắn.
Nhạc Thù tiếp tục đẩy kéo tấm ván, trong lúc cúi đầu trong mắt lộ ra vài phần hoài nghi.
Khi không tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp.
Tuy rằng người này không có ý nịnh hơt, nhưng lại lợi dụng tâm lý "cùng là người lưu lạc chân trời", muốn rút ngắn khoảng cách giữa hai bên, nói không phải cố ý, ai tin được chứ?
Hắn làm việc nửa ngày, Bình Vũ liền quan sát nửa ngày, thậm chí không thèm nhìn đến chiếc trường kỷ mà Trần Huy đã mua về.
Sau bữa cơm chiều, nhân lúc mọi người không để ý, Nhạc Thù chạy tới tìm Lục Kiến Vi nhắc đến chuyện này.
"Chưởng quầy, ta cảm thấy hắn rất khả nghi."
"Ừm, làm tốt lắm." Lục Kiến Vi cười tủm tỉm nói: "Sau này cứ tiếp tục duy trì nhạy bén như thế này."
Nhạc Thù được khen thì vui mừng khôn xiết, liên tục gật đầu đồng ý, lại nói: "Trời tối rồi không tiện làm mộc, ngày mai ta lại làm tiếp."
"Ừ, tự ngươi xem mà làm."
"Vậy thì ta trở về phòng luyện công đây."
Thiếu niên chạy về phòng, Lục Kiến Vi một mình ngồi ở sau quầy, chống cằm khép hờ mắt.
Bình Vu này, ngay từ lần đầu tiên xuất hiện, nàng chưa bao giờ coi khinh đối phương.
Thoạt nhìn thì quan hệ giữa hắn và Lam Linh có vẻ rất phức tạp, có đôi khi giống như diễn kịch, có đôi khi lại giống như thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-398.html.]
Khi ở Phong Châu, hai người hợp mưu dùng thuật thôi miên quấy nhiễu khách điếm, có ý định ăn cắp tàng bảo đồ, sau đó Tống Nhàn tự bạo, Lam Linh chạy trốn bỏ lại hắn một mình, sau đó nữa, Bình Vu g.i.ế.c Sài Côn giá họa cho Lam Linh, biến mất không tung tích.
Bây giờ hắn lại xuất hiện trong bộ dạng như vậy, hội ngộ cùng Lam Linh tại khách điếm, trông có ý như gương vỡ lại lành.
Lục Kiến Vi không tin.
Cả hai người này không một ai là đèn cạn dầu, sau khi trải qua những chuyện ngươi phản bội ta ta đ.â.m sau lưng ngươi, bọn họ không thể nào tiếp tục yêu đương như không có chuyện gì.
Đương nhiên, không loại trừ khả năng tình yêu của bọn họ không giống người thường.
Khi có một suy nghĩ không thông suốt, đã đến lúc thay đổi suy nghĩ khác.
Sẽ ra sao nếu cả hai người bọn họ đóng kịch ngay từ đầu?
Cho dù là phản bội hay là đ.â.m sau lưng, đều là do bọn họ diễn cho người khác xem, còn mục đích như thế nào thì vẫn chưa rõ.
Nhưng vẫn còn một vài điều không thể thông suốt.
Lam Linh và Bình Vu đều không phải người vụng về, Bình Vu hẳn biết mình cố ý tiếp cận Nhạc Thù nhất định sẽ khiến cho nàng nghi ngờ, tại sao còn muốn làm như vậy?
Chẳng lẽ khiến cho nàng hoài nghi cũng là mục đích của hắn?
Vân Mộng Hạ Vũ
Càng làm nhiều thì xác suất mắc lỗi càng lớn, cũng đồng nghĩa với việc để lộ càng nhiều dấu vết.
Nếu như nàng tò mò, vì tiểu nhị khách điếm mà đi tìm hung thủ thực sự, nhất định sẽ vận dụng đến "thế lực bí ẩn".
Thiên Lí Lâu dựa vào tin tình báo mà nổi tiếng khắp giang hồ, một khi nàng có bất kỳ hành động nào, bọn họ có thể tra ra được dấu vết còn sót lại.
Đây là mục đích của bọn họ!
Tất cả mọi thứ bỗng trở nên dễ hiểu hơn.
Âm mưu không được vậy thì dùng dương mưu, lúc nào cũng có thể tìm được lỗ hổng.
Lam Linh ở lại khách điếm chính là để quan sát nhất cử nhất động của nàng ở khoảng cách gần.
Xem ra Thiên Lí Lâu thật sự rất tò mò về "sư môn" của nàng.
Lục Kiến Vi không khỏi cong môi.