Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 262
Cập nhật lúc: 2024-10-05 21:51:55
Lượt xem: 61
Mọi người phi nước đại cả chặng đường, ba ngày sau đã đến giao lộ giữa An Châu, Giang Châu và Nam Châu.
Đến nơi bèn đường ai nấy đi.
Tiết Quan Hà còn có chút tiếc nuối, vừa lái xe vừa hô to: "A Nại, chúng ta có duyên gặp lại!"
"Ha ha ha ha." A Nại cũng không chuyển đường, tiếp tục đánh xe chạy về hướng Giang Châu: "Ta nói muốn tách ra khi nào?"
Tiết Quan Hà: ???
Lục Kiến Vi cũng tò mò: "Các ngươi không trở về Nam Châu sao?"
"Lục chưởng quầy khai trương cửa hàng mới, dù sao ta cũng phải tới chúc mừng chứ." Ôn Trứ Chi xốc màn xe lên, nở nụ cười với Lục Kiến Vi ở xa xa.
Lục Kiến Vi cũng không khỏi bật cười: "Ta thấy ngươi đến là vì đan dược Bạch Ngọc Linh Chi thì có? Xin thứ ta nói thẳng, tiền không đủ, ta đây không làm ăn."
"Đan dược Bạch Ngọc Linh Chi không phải là mấu chốt." Ôn Trứ Chi bất đắc dĩ than nhẹ: "Ôn mỗ đã đắc tội Võ Lâm Minh, muốn đi tìm Lục chưởng quầy che chở."
Lục Kiến Vi liếc nhìn hắn một cái: "Ngươi chê tiền nhiều đúng không?"
"Du thiếu hiệp cho rằng ngươi và ta cùng một giuộc, e rằng ta cũng không tránh được việc bị Võ Lâm Minh trách tội, mong Lục chưởng quầy hãy bảo vệ ta."
Du Tiệm Thanh trong thùng xe: "…"
Một nữ nhân cỏn con có thể bảo vệ ngươi khỏi sự tra hỏi của Võ Lâm Minh? E là chân của ngươi không tốt, đầu óc cũng đã hỏng rồi đi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-262.html.]
Lục Kiến Vi cấp tốc chạy tới Giang Châu chính vì muốn đến khách điếm trước khi Võ Lâm Minh đuổi theo.
Đạo cụ khách điếm chỉ có thể trói định ở khách điếm.
Nàng đã dự trù trước, căn cứ theo quy tắc nâng cấp đạo cụ theo cấp bậc, để thăng cấp một đạo cụ lên cấp bảy cần 111111.1 lượng bạc, hai đạo cụ là hơn hai mươi hai vạn hai ngàn lượng.
Tài khoản khách điếm có 28 vạn lượng bạc, đủ để đạo cụ công kích và đạo cụ phòng ngự đồng thời thăng cấp tới cấp bảy.
Cho dù Võ Lâm Minh có ngang tàng như thế nào cũng không thể phái cao thủ cấp tám truy sát nàng đúng không?
Chẳng qua, sau khi đạo cụ được nâng cấp, trong khách điếm chỉ còn lại sáu vạn lượng bạc, nếu như Võ Lâm Minh phái ra cao thủ võ công cao cường, e là cán cân khó giữ được cự cân bằng.
Nàng nhìn về phía Ôn Trứ Chi: "Nếu so sánh Võ Lâm Minh với Thiên Lí Lâu, Hắc Phong Bảo thì như thế nào?"
"Hai cái sau kém xa cái trước." Sau khi Ôn Trứ Chi trả lời xong liền nhận ra ý của nàng, không biết chọc trúng điểm cười nào bèn thoải mái cười lớn nói: "Lục chưởng quầy, quà khai trương và phí bảo hộ chắc chắn sẽ không làm ngươi thất vọng."
Lục Kiến Vi dịu dàng cười nói: "Thành giao."
Nàng chỉ mới trải qua cảm giác gánh vác trọng trách cùng áp lực như thế này từ sau khi gia đình sa sút, trên lưng còn mang theo số nợ khổng lồ ở kiếp trước.
Võ Lâm Minh người đông thế mạnh, cao thủ nhiều như mây, nếu không có sự tồn tại của đạo cụ khách điếm, có thể nàng đã trở thành hung thủ ở trong miệng Du Tiệm Thanh.
Võ Lâm Minh cần phải cho giang hồ một lời giải thích, từ đó tiếp tục giữ vững uy tín của chính mình, trong trường hợp không thể tìm ra hung thủ, dùng tính mạng của một kẻ vô danh tiểu tốt để xoa dịu cơn giận từ gia đình người bị hại, đó là giải pháp tối ưu nhất theo suy nghĩ của bọn họ.
Một nữ nhân không hề có bối cảnh, ai sẽ quan tâm sống c.h.ế.t nàng?
Bọn họ có thể dùng vô số tội danh để buộc tội nữ nhân này, đánh cho nhận tội rồi thốt ra "chân tướng", về phần thế lực sau lưng được bịa ra, ai nguyện ý đi báo thù thì cứ việc, chỉ cần tìm ra là được.
Vân Mộng Hạ Vũ
Kế hoạch này rất thông minh.