Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 258
Cập nhật lúc: 2024-10-05 21:51:49
Lượt xem: 61
Đi được nửa đường mấy người họ tách ra, ba người La Liên Hoàn tự đi thăm La Thắng, Triệu Giang dẫn đường cho Du Tiệm Thanh đi đến trước viện của Lục Kiến Vi.
Chủ nhân phù hộ, ngàn vạn lần cầu xin Du thiếu hiệp và Lục chưởng quầy đừng đánh nhau.
Triệu Giang yên lặng cầu nguyện, cuối cùng cũng đến ngoài viện.
"Du thiếu hiệp đã tới rồi."
Du Tiệm Thanh nhìn vào trong viện, ánh mắt đột nhiên lạnh lẽo.
"Đây chính là bất tiện mà ngươi nói sao?"
Triệu Giang nhìn kỹ vào trong, lắp bắp kinh hãi.
Cửa viện mở toang, bàn đá trong viện có không ít người ngồi quanh. Yến Phi Tàng, Tiết Quan Hà, A Điều, Ôn Trứ Chi, A Nại, tất cả đều ở đây.
Lục Kiến Vi ngồi ở giữa, lười biếng dựa vào trên ghế.
Không có gì ngạc nhiên khi Du thiếu hiệp tức giận.
Hắn lau mồ hôi trên trán, vội vàng nói: "Lục chưởng quầy, vị này chính là Du thiếu hiệp Du Tiệm Thanh đến từ Võ Lâm Minh."
Lục Kiến Vi ngước mắt, trên mặt mang theo nụ cười: "Du thiếu hiệp, ngưỡng mộ đại danh đã lâu."
"Ngươi chính là Lục Kiến Vi?" Du Tiệm Thanh sải bước đi nhanh vào trong viện, dùng đôi mắt chim ưng thẳng tắp nhìn chằm chằm vào nàng: "Vì sao không đến chính đường trả lời?"
Lục Kiến Vi nhướng mày.
Tên này hay nhỉ, từ khi nàng xuyên qua tới nay chưa có ai gọi thẳng tên họ của nàng.
Vị Du thiếu hiệp này thật sự rất độc đáo.
"Ngươi muốn hỏi cái gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-258.html.]
Du Tiệm Thanh cực kỳ bất mãn với thái độ của nàng, sắc mặt âm trầm như nước: "Ta đang hỏi ngươi, vì sao không đến chính đường trả lời."
Lục Kiến Vi lười không muốn tiếp tục vô nghĩa.
Đối phó với loại người kiêu căng ngạo mạn thế này, chỉ cần đánh một trận là được.
Nàng nhìn về phía Yến Phi Tàng, cười nói: "Cao thủ của Võ Lâm Minh, ngươi có muốn so tài một chút không?"
Yến Phi Tàng không hề có hứng thú: "Thủ hạ bại tướng."
"Lời này của Yến đại hiệp sai rồi." A Nại xem náo nhiệt chưa bao giờ ngại làm lớn chuyện: "Nói không chừng vị Du thiếu hiệp này đã tiến bộ hơn rồi, có thể sử dụng kiếm của hắn đánh bại đao của ngươi thì sao?"
"Nói có lý." Yến Phi Tàng tiến lên một bước, ngăn cản tầm mắt của Du Tiệm Thanh, khuôn mặt lạnh nhạt nói: "Mời."
Sắc mặt của Du Tiệm Thanh đã thay đổi từ sau câu nói "thủ hạ bại tướng" kia, lúc này khuôn mặt của hắn xám xịt, tức giận hung dữ trừng mắt nhìn Yến Phi Tàng.
"Họ Yến kia, ta được phụng mệnh tới điều tra vụ án, không phải để đánh nhau với ngươi, ngươi chớ có được một tấc lại muốn tiến một thước!"
"Tra thì tra đi, nói vớ vẩn nhiều như vậy làm gì, hỏi những gì nên hỏi." Yến Phi Tàng là võ si, không phải kẻ ngốc.
Bình thường hắn không nói lời nào, không đại biểu hắn không biết chuyện gì.
Võ Lâm Minh cuồng vọng ngạo mạn không phải một ngày hai ngày, Du Tiệm Thanh vốn là người tự đại, đối mặt với Lục Kiến Vi "thực lực thấp hèn", đương nhiên sẽ không có sắc mặt tốt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Yến Phi Tàng đã từng được Lục Kiến Vi chỉ điểm, trong lòng thề muốn g.i.ế.c c.h.ế.t uy phong của người trước mặt.
"Yến Phi Tàng, ngươi đường đường đệ nhất đao khách, vì sao phải giao du với người bị tình nghi?" Du Tiệm Thanh nhăn mặt: "Hay là nàng là tình nhân của ngươi?"
Tiết Quan Hà nổi trận lôi đình: "Ngươi mới là người bị tình nghi!"
"Thật buồn cười, Võ Lâm Minh điều tra vụ án như vậy sao?" A Nại chê cười nói: "Không hỏi gì đã trực tiếp chụp mũ cho người ta, bước tiếp theo sẽ làm gì? Kéo đến Võ Lâm Minh c.h.é.m đầu thị chúng?"
Thần sắc của Yến Phi Tàng dần lạnh đi, trường đao leng keng rút ra khỏi vỏ, ánh sáng lạnh lẽo chiếu vào con ngươi đột nhiên co rụt lại của Du Tiệm Thanh, toàn bộ của uy thế cấp sáu đè nặng lên người sau, buột hắn phải lùi lại mấy bước.
"Nàng là chủ nhân của ta, đừng nói bậy!"
Tu vi của Du Tiệm Thanh là cấp năm, có Võ Lâm Minh chống lưng, có thể xem là ông lớn ở trên giang hồ, hiện tại lại phải chịu nhục nhã như thế, trong lòng càng thêm oán giận.