Xuyên Không Về Ba Mươi Năm Trước, Chọn Vợ Kế - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-03-03 21:31:19
Lượt xem: 166

Vừa vào cửa, bà đã thấy Diệp Thu Thu mở toang cửa giữa ban ngày ban mặt, dựa lưng vào khung cửa bếp, không biết kiểm điểm mà cười đùa với một chàng trai trẻ, trời ơi, con điếm này này, ban ngày ban mặt dám dẫn trai lạ về nhà, thể diện nhà họ Diệp để đâu!

“Diệp Thu Thu, mày đúng là không biết xấu hổ, ban ngày ban mặt mà cấu kết làm chuyện bậy bạvới đàn ông lạ, chẳng trách nhà họ Tống muốn từ hôn với mày.”

Phùng Hà Hương tức đến trắng mặt, “Mặt mày làm mất hết mặt mũi của tao rồi.”

“Gì mà đàn ông lạ, mẹ đừng nói bậy.” Diệp Thu Thu chỉ vào Cố Thời Úc, “Đây là đối tượng kết hôn con tìm được nên dẫn về cho hai người xem, ngày kia tụi con đi làm giấy chứng nhận.”

Cô cố ý mở toang cửa, nhà hàng xóm hai bên trái phải đều có người, còn có hai tốp người đến trò chuyện, cô đều giải thích rõ ràng, đây là đối tượng kết hôn của cô muốn dẫn về cho gia đình xem, Phùng Hà Hương đừng hòng bôi nhọ cô.

Lúc này Phùng Hà Hương mới cẩn thận nhìn kỹ người đàn ông đang rửa bát trong bếp, cậu ta cao lớn và đẹp trai, bát đũa rửa sạch sẽ, xếp ngay ngắn, ngày đầu tiên về nhà đối tượng đã rửa bát, sau này chắc chắn sẽ yêu thương vợ, người đàn ông như thế phải để cho con gái Diệp Tâm của bà.

Người đàn ông rửa xong bát đũa, lau tay sạch sẽ, tiến lại đứng gần Diệp Thu Thu, hai người đứng sát nhau, thật sự là một đôi trời sinh, làm mắt bà sắp mù rồi.

Trong lòng Phùng Hà Hương rất không hài lòng, tại sao Diệp Thu Thu tìm được một người đàn ông đẹp trai như vậy, sau này Diệp Tâm có tìm đối tượng cũng thua chắc về ngoại hình rồi.

Diệp Thu Thu như thế này chỉ xứng đáng lấy người đàn ông mới ra tù bên nhà họ Tôn kia, chắc chắn nó đã dựa vào khuôn mặt hồ ly này để quyến rũ lừa gạt người đàn ông không biết sự thật, không được, không thể để Diệp Thu Thu lấy cậu ta.

Bà nhắc nhở Cố Thời Úc, “Cậu không phải người khu này phải không? Cũng đúng thôi, cậu không biết rồi, nhà họ Diệp chúng tôi không lừa người, con gái tôi bị từ hôn, danh tiếng không tốt, cậu không thể đăng ký kết hôn với nó, gia đình cậu sẽ không đồng ý đâu.”

TBC

“Đừng để tới lúc kết hôn lại đòi trả người, nhà họ Diệp chúng tôi không chịu nổi sự mất mặt này.”

Cố Thời Úc nắm chặt tay, sao có thể nói những lời như vậy, đây có thật là mẹ ruột của Thu Thu không?

“Chuyện bị hủy hôn thì có gì ghê gớm, sao bác không trách kẻ thất tín lại quay ra mắng con gái mình, trên đời này làm gì có người mẹ như bác.”

Phùng Hà Hương tức giận, hừ, chắc chắn cậu ta thấy Diệp Thu Thu xinh đẹp nên mới bênh vực chứ gì? Đợi tới khi cậu ta biết lý do Diệp Thu Thu bị hủy hôn, chắc chắn sẽ bỏ đi.

“Nói ra cũng xấu hổ, con gái tôi bị người ta tìm thấy thuốc tránh thai trong túi, một đứa con gái không biết xấu hổ như vậy, cậu lấy về không sợ mất mặt sao?”

Cố Thời Úc nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, nhìn Phùng Hà Hương với ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, “Chỉ một viên thuốc có thể nói lên điều gì? Các người không có chút kiến thức cơ bản nào sao? Ai tìm ra thuốc đó? Nguồn gốc của thuốc đã được điều tra chưa? Chuyện đơn giản như vậy cũng bị gài bẫy, khi đó trong nhà có ai đi cùng cô ấy không? Tại sao không ai báo cảnh sát?”

Cố Thời Úc chất vấn: “Cô ấy là con gái của bác, dù bác không có mặt lúc đó, nhưng tại sao sau đó không điều tra, đòi lại công bằng cho cô ấy?”

Phùng Hà Hương im lặng… Là Từ Thúy Liên tự đặt, báo cảnh sát gì chứ, cảnh sát không can thiệp vào chuyện này đâu.

Bà lạnh mặt run rẩy vì tức giận, “Dù sao tôi cũng đã cảnh báo cậu rồi, nếu gia đình cậu đồng ý, thì cứ lấy đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-ba-muoi-nam-truoc-chon-vo-ke/chuong-7.html.]

Không có gia đình tốt nào lại muốn lấy đứa con gái như vậy về làm mất mặt.

Cố Thời Úc nói: “Cháu sẽ lấy, chuyện hôn nhân của cháu do bản thân tự quyết định.”

Diệp Thu Thu thật muốn vỗ tay cho anh, anh là người trầm lặng, nhưng khi cần lên tiếng, còn giỏi hơn cả cô, cô càng hài lòng với Cố Thời Úc hơn rồi.

Chưa dừng lại ở đó, Cố Thời Úc hỏi Diệp Thu Thu, “Em cãi nhau với gia đình tới mức này có ở lại cũng chẳng ý nghĩa gì, chịu đựng thêm hai ngày làm gì, muốn đi ra ngoài ở trọ không?”

Ừm… đi khách sạn sao? Diệp Thu Thu nhìn Cố Thời Úc, “Anh không chờ nổi hai ngày sao?”

Cố Thời Úc:… Cô gái này nói vậy mà không đỏ mặt à.

Anh quay mặt đi, “Em đang nghĩ gì thế? Chỉ có em ở đó một mình thôi.”

Anh sợ cô ở nhà sẽ bị ức hiếp, nhìn tình hình ngày hôm nay, ở nhà cũng không yên ổn.

Dù sao ngày kia đi làm giấy chứng nhận, Diệp Thu Thu cũng không muốn ở đây nữa, cô vào thu dọn vài bộ quần áo rồi đi ra, “Đi thôi.”

Phùng Hà Hương tức giận đuổi ra cửa hét lớn, “Tao không đồng ý hôn nhân của mày, gia đình không chấp nhận, tuyệt đối không tổ chức tiệc cưới, cũng không để mày gả đi từ nhà!”

Lúc đó, xem nó có mất mặt hay không? Nhà mẹ đẻ không ai đưa tiễn, nó sẽ không ngẩng mặt lên được ở nhà chồng.

Diệp Thu Thu quay lại, rất bình tĩnh nói: “Thế thì cứ coi như không có tôi là con gái, tôi cũng không có bà là mẹ, ngày kia tôi sẽ về lấy sổ hộ khẩu, làm giấy chứng nhận xong tôi sẽ chuyển hộ khẩu đi.”

Cho đến khi xuống cầu thang, Cố Thời Úc mới tỉnh ra từ tiếng chửi bới của Phùng Hà Hương, không cho con gái gả đi từ nhà, sao lại có người phụ nữ điên cuồng như vậy?

“Anh cũng không hiểu sao trên đời lại có người mẹ như mẹ em, bà đối xử với em chẳng khác nào kẻ thù.”

Diệp Thu Thu thản nhiên, trên đời này có đủ loại người, kiếp trước cha mẹ nuôi của cô còn tệ hơn, cô vẫn sống tốt và tìm thấy cuộc sống của mình.

“Có lẽ em không phải con ruột.” Cô dùng giọng chắc chắn.

Cố Thời Úc ngẩn ra một lúc, cô gái này nói nhẹ nhàng như thế, trong lòng chắc đã đau đớn đến tê dại rồi?

Anh muốn bù đắp cho cô nhiều hơn, anh quay sang hỏi: “Em có yêu cầu gì cho đám cưới không?”

Diệp Thu Thu quay lại nhìn anh, “Yêu cầu gì cũng có thể đáp ứng sao?”

Loading...