Xuyên Không Về Ba Mươi Năm Trước, Chọn Vợ Kế - Chương 19
Cập nhật lúc: 2025-03-03 21:31:43
Lượt xem: 137
Diệp Thu Thu tìm khắp sân cũng không thấy Cố Đông, vội vàng hỏi: “Cố Đông đâu rồi?”
Lúc này bà Tôn cũng không dám giấu diếm nữa, vài ngày trước có người từ thôn Thứ Hoè bên núi qua đây mua con dâu, có nhà muốn mua một đứa trẻ làm con dâu nuôi từ bé cho đứa con trai ngốc. Bà Tôn nghĩ Cố Thời Úc sẽ không đồng ý để nhà ba qua đó nuôi mấy đứa nhỏ, vậy không bằng bà đổi Cố Đông lấy chút tiền. Vì vậy bà đã bán Cố Đông đi.
“Vài ngày trước, có người từ thôn Thứ Hoè muốn nhận nuôi một đứa trẻ nên tôi đưa Cố Đông đi rồi.”
Sau khi biết Cố Đông không có ở nhà bà Tôn, Diệp Thu Thu gần như phát điên.
“Nhận nuôi hả? Bà đã bán nó đúng không?”
TBC
“Không, tôi không bán nó, thật sự là có gia đình ở đó nhận nuôi rồi.” Bà Tôn không dám thừa nhận việc bán Cố Đông vì còn có cảnh sát ở đây.
Diệp Thu Thu không tin, cô ép bà Tôn nói rõ là gia đình nào đã đón Cố Đông đi, bà Tôn ấp úng không chịu nói.
Diệp Thu Thu tức giận đến mức suýt nữa phá hủy cả nhà bà Tôn. Kiếp trước, dì Cố chưa bao giờ nói với cô về việc bị bán khi còn nhỏ, cô từng bước tiến về phía bà Tôn, không ngần ngại sử dụng bạo lực để tìm ra nơi Cố Đông đang ở.
Thẩm Cường thấy không ổn, cô gái này có thể sẽ đánh nhau, vội chỉ huy Cố Thời Úc: “Cản vợ anh lại, cho tôi mười phút, tôi đảm bảo sẽ điều tra ra nơi Cố Đông đang ở.”
Cố Thời Úc ôm Diệp Thu Thu lại, “Thu Thu, em không muốn tìm lại Cố Đông sao? Nhưng em lại vì đánh người mà bị giam giữ, Cố Đông cần em, chúng ta cũng cần em.”
Diệp Thu Thu mới kiềm chế được cơn bốc đồng muốn đánh bà Tôn.
Thẩm Cường vội thẩm vấn bà Tôn, sau khi biết được gia đình cụ thể ở thôn Thứ Hoè đã đón Cố Đông đi, Diệp Thu Thu lập tức muốn đi ngay.
Thẩm Cường ngăn lại, “Đừng hành động vội vã, quay về chuẩn bị lực lượng cảnh sát đã. Nếu chúng ta xông thẳng qua đó, có thể cả thôn sẽ vây đánh.”
Diệp Thu Thu gần như hét lên, “Thì hãy nhanh lên, không phải con gái của các anh bị mất nên không có cảm giảm đúng không? Cố Đông mới chỉ mười một tuổi, hiện giờ chắc chắn rất sợ, các anh càng kéo dài thời gian thì tâm lý của đứa trẻ càng khó hồi phục.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-ba-muoi-nam-truoc-chon-vo-ke/chuong-19.html.]
Bản thân bị người thân bán đi một nơi xa lạ, Cố Đông chắc chắn cảm thấy tuyệt vọng và bất lực đến mức nào.
“Chúng tôi cũng đang triển khai, ngay lập tức quay về chuẩn bị lực lượng cảnh sát.”
Thẩm Cường cho bắt bà Tôn và đưa lên xe cảnh sát, bà Tôn hoảng hốt, “Tôi đã trả lại tiền công trình rồi, sao các người lại bắt tôi?”
“Bà bị nghi ngờ buôn người phải ngồi tù.”
Thẩm Cường vung tay, ra lệnh cho cảnh sát đưa bà Tôn lên xe cảnh sát, anh tức giận mắng: “Quả thật là không ra gì, vì năm trăm đồng mà đẩy cháu gái mình vào lò lửa.”
Thẩm Cường quay về viết báo cáo và chuẩn bị lực lượng cảnh sát, Cố Thời Úc đưa Cố Nhị và Cố Thạch Đầu về, Cố Nhị không chịu, “Con cũng muốn đi cứu chị.”
“Con đi thì có ích gì?” Diệp Thu Thu nói, “Để dì đi, nhất định sẽ đưa chị con về.”
Một ngày sau, Hoa thành triển khai một lượng lớn cảnh sát đến thôn Thứ Hoè hẻo lánh giải cứu một số phụ nữ và trẻ em bị bán. Cố Đông bị nhà họ Tiết có đứa con trai ngốc giấu đi, Diệp Thu Thu là người tìm ra Cố Đông ở trong hầm.
Khi được tìm thấy, Cố Đông gầy gò tội nghiệp, từ nhỏ cô bé đã bị bỏ lại ở nhà bà ngoại, mẹ không cần cô, cha chỉ thấy cô khi còn nhỏ, rồi đi làm ăn ở vùng biển miền nam vài năm. Ngày nọ cha trở về đón cô đi, cô rất vui, nhưng bà ngoại cầm d.a.o đe dọa cha, không cho cha đưa cô đi.
Cố Đông không trách cha, vì bà ngoại nói cha mà dám đưa cô đi, bà sẽ c.ắ.t c.ổ để cha ngồi tù.
Sau đó, cô bị bán đi, Tiết ngốc chỉ biết chảy nước dãi, cô sợ hãi muốn chạy trốn nhưng người nhà họ Tiết đã bắt lại và đánh đập cô đến mức không còn sức lực. Trong làng, nhiều phụ nữ bị bắt cũng bị đánh đến mức ngơ ngác không còn chạy trốn nổi.
Sau đó, khi cô nghe thấy tiếng còi cảnh sát, nhà họ Tiết đã trói cô lại, bịt miệng và ném vào hầm. Cô nghe thấy tiếng cãi vã và tiếng đánh nhau, rồi một chị gái xinh đẹp như tiên ôm cô vào lòng, nói với cô: “Cố Đông, dì đến rồi, con không cần phải sợ nữa.”
Lúc đó, nước mắt Cố Đông rơi không ngừng, cuối cùng đã có người đến cứu cô, khiến cô không còn phải sợ hãi nữa.
Lúc đó, nước mắt Cố Đông rơi không ngừng, cuối cùng đã có người đến cứu cô, khiến cô không còn phải sợ hãi nữa.