Xuyên Không Về Ba Mươi Năm Trước, Chọn Vợ Kế - Chương 143

Cập nhật lúc: 2025-03-08 07:47:31
Lượt xem: 82

Cô Giang kể lại sự việc cho Diệp Thu Thu. Sáng nay, mẹ của Lạc Bạch đến văn phòng nói Cố Đông đã vẽ một bức tranh tặng con trai bà. Bà không phải là người cổ hủ, không cấm cản con cái tự do yêu đương, nhưng hiện tại đang là năm cuối cấp ba, nên bà không thể để xảy ra chuyện đó.

Mẹ Lạc Bạch nói: “Con cái nhà ai thì người đó dạy, Diệp tiểu thư, tôi mong cô có thể quản lý con gái mình, đừng làm phiền con trai tôi nữa.”

Cố Đông sốt ruột: “Mẹ ơi, con đã giải thích với cô ấy rồi. Bức tranh đó là Lạc Bạch nhờ con vẽ giúp vào hôm sinh nhật, chứ không phải con tự ý tặng. Bọn con không có yêu đương gì cả, con không hiểu sao chuyện này lại xảy ra.”

Từ đầu Cố Đông đã nói rõ cô sẽ không yêu đương trong suốt thời gian học cấp ba. Nhưng dù cô có giải thích thế nào, mẹ của Lạc Bạch cũng không tin.

Diệp Thu Thu đứng bên cạnh Cố Đông, cười lạnh với người phụ nữ cao ngạo đối diện, “Tại sao không gọi Lạc Bạch đến để đối chất? Cô chỉ dựa vào một bức tranh mà tự vẽ ra kịch bản trong đầu à? Gọi Lạc Bạch đến đây!”

Mẹ Lạc Bạch tức giận. Quả nhiên, quả nhiên là gia đình xuất thân tầm thường, dù giờ có chút tiền cũng chỉ là phường nhà giàu mới nổi thiếu văn hóa. Vốn dĩ cô đã định cho con trai mình đi du học, nhưng sau hôm tham gia tiệc sinh nhật đó, Lạc Bạch bất ngờ tuyên bố muốn thi vào một trường đại học trong nước, không còn muốn đi du học nữa. Điều này khiến cô hoảng sợ. Dù có hỏi cậu cũng không nói lý do, chỉ biết rằng cậu thường mang bức chân dung đó ra ngắm.

Sau khi hỏi Lạc Tiên, cô mới biết bức chân dung đó là do Cố Đông vẽ tặng. Thế là mọi chuyện trở nên dễ hiểu hơn, con trai cô thích cô gái đó. Cô gái nhỏ này lại lợi dụng tình cảm của Lạc Bạch để níu giữ cậu lại, khiến cậu coi mối tình đầu ngây thơ hơn cả tương lai của mình. Điều này cô không thể chấp nhận được.

Mẹ Lạc Bạch không thể trách con trai mình, sợ gây tổn thương lòng tự trọng của cậu,vì vậy cô muốn Cố Đông đừng tìm Lạc Bạch nữa. Khi tình cảm nguội lạnh, con trai cô sẽ tự quay lại con đường đúng đắn.

Mẹ Lạc Bạch nói: “Chuyển trường cho Cố Đông đi. Chúng tôi có thể bồi thường cho cô, có thể là một căn nhà, một chiếc xe, hoặc ngoại tệ. Với ngoại tệ, cô có thể mua nhà ngoại quốc.”

Cô giáo Giang không nhịn được mà bật cười: “Bà có biết mỗi năm nhà họ kiếm được bao nhiêu ngoại tệ chỉ nhờ Nhất Chiêu Tiên không? Thôi đừng nói mấy chuyện đó nữa. Cố Đông là học sinh giỏi của lớp chúng tôi. Đến chuyện chuyển lớp tôi còn không đồng ý huống chi là chuyển trường. Con trai bà định đi du học mà, bây giờ cho đi luôn là được.”

Diệp Thu Thu an ủi Cố Đông, “Mẹ tin con. Con về lớp đi.”

Sau đó, Diệp Thu Thu không nhịn được mà nói: “Hôm đó trong tiệc sinh nhật, con trai cô đã nhờ con gái tôi vẽ chân dung. Dù có thích thì cũng là con trai cô thầm mến Cố Đông nhà tôi. Tôi nể mặt nên không muốn nói rõ. Mong cô đừng làm phiền việc học của con gái tôi nữa. Nếu nó không làm tốt trong kỳ thi đại học, tôi sẽ không để nhà cô yên đâu.”

Mẹ Lạc Bạch:… Người phụ nữ này…sao lại như vậy! Có khác gì mụ phù thủy không! Loại người này tuyệt đối không thể kết thân.

Cô giáo Giang cũng khuyên cô ta đừng làm ầm ĩ lên nữa. Vốn dĩ chỉ là tình cảm mập mờ giữa những cô cậu thiếu niên, nhưng cô ta lại làm rùm beng lên. May mà Cố Đông hiền lành, chuyện này cô bé tuyệt đối sẽ không nói với ai. Nếu không, làm sao Lạc Bạch có thể đến trường nữa?

Mẹ Lạc Bạch tức giận đùng đùng trở về nhà.

Tối đó, khi ăn cơm, Cố Đông có vẻ không vui, ăn được nửa bát thì đặt đũa xuống. Cố Niên hỏi: “Chị, có phải có người theo đuổi làm chị phiền không? Là Quý Nam hay Lạc Bạch? Để mai em đ.ấ.m cho một trận, chúng nó sẽ ngoan ngoãn ngay.”

Diệp Thu Thu lấy đũa gõ vào đầu Cố Niên: “Bạo lực không giải quyết được vấn đề. Đừng có làm loạn.”

Cố Đông cố nặn ra một nụ cười nhưng diễn không được tốt lắm. “Không có gì đâu, sắp thi đại học rồi, em đừng làm bừa.”

Cố Niên “hừ” một tiếng, trong lòng nghĩ xem kẻ nào làm phiền chị mình.

TBC

Sau khi ăn xong, Cố Thời Úc dọn dẹp bàn ăn rồi vào bếp, Diệp Thu Thu theo vào và kể lại chuyện sáng nay ở trường. Mẹ Lạc Bạch quá độc đoán, không hỏi rõ đầu đuôi mà cho rằng con trai mình bị Cố Đông tỏ tình, làm ảnh hưởng đến kế hoạch du học.

Sau khi bị Diệp Thu Thu đe dọa, cô ta sợ Diệp Thu Thu sẽ tìm đến con trai mình nên đã không gây rối nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-ba-muoi-nam-truoc-chon-vo-ke/chuong-143.html.]

Diệp Thu Thu nói: “Em đã nói mà, Lạc Bạch không đáng tin.”

Từ sáng đến giờ cậu ta không thể nào không biết mẹ mình đã tìm gặp Cố Đông. Nhìn thấy Cố Đông bị làm phiền vì mình mà cậu ta lại không nói một lời, Diệp Thu Thu thấy không hài lòng với chàng thiếu niên này..

Cố Thời Úc thở dài. Thích một cô gái mà lại để cô ấy bị người khác bắt nạt, lần này đúng là anh nhìn nhầm rồi.

***

Hôm nay, Cố Thời Úc đến đón Diệp Thu Thu tan làm. Diệp Thu Thu chào tạm biệt Thượng Quan Điềm Điềm rồi đi ra xe. Khi lên xe, Diệp Thu Thu nói: “Hôm nay là cuối tuần, chúng ta đi chợ mua một con cá chép tươi về, Thạch Đầu gọi điện bảo muốn ăn cá chép xào chua ngọt.”

Cố Thời Úc do dự một lúc. Hôm nay có người đến tìm anh, anh không ngờ đó là Tống Thanh Diễn. Anh không định giấu Diệp Thu Thu. “Thu Thu, Tống Thanh Diễn đã hoàn thành việc học ở nước ngoài và trở về rồi.”

Tống Thanh Diễn sao? Đã lâu rồi Diệp Thu Thu không nghe đến cái tên này. Cô nói: “Về thì về thôi, anh quan tâm làm gì?”

Hiện giờ, cô không còn tiếp xúc nhiều với nhà họ Tống. Gia vị Đại Hà của nhà Tống Hà đã bị công ty Nhất Chiêu Tiên của cô chiếm phần lớn thị phần. Có lẽ Tống Thanh Diễn quay về để tiếp quản gia nghiệp và tuyên chiến với cô?

Cô không quan tâm, dù sao cô cũng chẳng sợ.

Cô thúc giục Cố Thời Úc: “Đi nhanh lên, đi muộn sẽ không mua được cá chép tươi đâu.”

Cố Thời Úc gật đầu, nói “được”, rồi cả hai lái xe đến chợ mua thức ăn. Cuối tuần là dịp gia đình quây quần, họ vui vẻ ăn tối cùng nhau. Hôm sau, Cố Thời Úc lại đến đón Diệp Thu Thu tan làm, và anh nói với cô rằng Tống Thanh Diễn lại tìm đến anh, nói muốn mời hai vợ chồng họ ăn tối.

Diệp Thu Thu: … Gã Tống Thanh Diễn đó bị làm sao thế?

Cô lườm Cố Thời Úc một cái, “Anh cũng bị bệnh hả, quan tâm tên đó làm gì, đuổi đi là được rồi.”

Đang nói thì có một cô gái khoảng hai mươi mấy tuổi bước vào công ty, trông khá dịu dàng, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta không nỡ nói chuyện lớn tiếng với cô ấy. Cô ấy chưa kịp nói mà mặt đã đỏ bừng lên, “Cô Diệp, tôi là Giang Nhu, vợ sắp cưới của Tống Thanh Diễn. Cô có rảnh không, tôi và anh Thanh Diễn muốn mời vợ chồng hai người đi ăn một bữa. Trước đây có nhiều hiểu lầm, anh ấy luôn muốn giải thích với vợ chồng hai người.”

Diệp Thu Thu: … Đối mặt với một cô gái dịu dàng như thế này, cô thật sự không thể từ chối được. Hơn nữa đây là lần thứ hai họ mời, nếu không đi, Diệp Thu Thu tin rằng sau này sẽ còn kéo dài mãi.

Giang Nhu dẫn họ đến một nhà hàng cao cấp vừa mới được xây dựng, nhà hàng này do Cố Niên và Trình Nhạn Sinh đầu tư. Giang Nhu giải thích đây là nơi Tống Thanh Diễn chọn, nói rằng ở đây vợ chồng Diệp Thu Thu có thể thoải mái hơn một chút.

Mặt Giang Nhu thoáng hiện nét e thẹn, “Anh ấy luôn là một người rất chu đáo.”

Diệp Thu Thu lườm một cái, đến đây để khoe tình yêu hả? Hừ, chồng cô còn giỏi hơn Tống Thanh Diễn nhiều.

Sau khi ngồi xuống, đây là lần đầu tiên Diệp Thu Thu gặp Tống Thanh Diễn, cũng chẳng có gì đặc biệt, sao Chung Mạn Mạn lại tranh giành anh ta đến phát điên thế nhỉ…

Nếu không so với Cố Thời Úc, thì Tống Thanh Diễn cũng được coi là một chàng trai tài năng trẻ tuổi. Tuy nhiên, Diệp Thu Thu vẫn mang theo chút địch ý, cô nói: “Nói ngắn gọn đi, gọi bọn tôi đến có chuyện gì?”

Tống Thanh Diễn từ những người xung quanh đã nghe kể về Diệp Thu Thu là một cô gái có tính cách quyết đoán, yêu ghét rõ ràng, hôm nay gặp mặt quả nhiên đúng như vậy.

Anh không vòng vo mà nói thẳng: “Chung Mạn Mạn đã thành lập một công ty, cô ta thuyết phục được Chung Văn Chiếu đầu tư rất nhiều vào các dự án bất động sản. Dự án thiết kế mà cô sắp ký hợp đồng gần đây đã bị cô ta cướp mất.”

Loading...