Xuyên Không Về Ba Mươi Năm Trước, Chọn Vợ Kế - Chương 134

Cập nhật lúc: 2025-03-06 07:34:27
Lượt xem: 82

Ngày hôm sau, Tiền Văn Thanh lần đầu tiên hạ mình đến cửa hàng Nhất Chiêu Tiên, khiến mọi người trong cửa hàng đều rất ngạc nhiên. Đây chính là người yêu bí ẩn của Lăng Hương, Tiền Văn Thanh vô cùng tự nhiên thoải mái, dù sao hôm nay tên cậu sẽ được ghi vào hồ sơ cổ phần, không cưới Lăng Hương cũng không được, công khai thì công khai thôi.

Tiền Văn Thanh đưa cho Lăng Hương hai ngàn tệ. Lăng Hương nhận tiền rồi nói: “Anh đợi chút, em lên lầu tìm sếp nhỏ của tụi em đã.”

Sau khi xuống lầu, Lăng Hương cầm một bản thỏa thuận đã ký đưa cho Tiền Văn Thanh xem làm cậu biến sắc, tên bên B trên đó chính là “Lăng Hương.”

Lăng Hương nói: “Tiền Thế Quý, anh đổi tên rồi tưởng mình cao quý lắm sao? Nếu anh không vừa mắt tôi thì nói sớm, dùng tôi làm đường lui, làm phương án dự phòng à, thật khiến tôi ghê tởm. Những năm qua, tổng số tiền tôi đưa anh là một ngàn tám trăm chín mươi tệ, số dư này tôi cũng không cần trả lại anh, xem như là tiền lãi đi.”

Tiền Văn Thanh còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, vội vàng biện minh: “Lăng Hương, có phải ở đây có hiểu lầm gì không.”

Lúc này, Diệp Thu Thu và Thượng Quan Điềm Điềm từ tầng hai đi xuống. Diệp Thu Thu nói: “Điềm Điềm, đây chẳng phải là đàn anh đã tỏ tình thất bại với cậu mấy ngày trước sao? Sao lại đuổi theo cậu đến tận Nhất Chiêu Tiên thế này?”

Lăng Hương sau mấy ngày đã bình tĩnh lại rất nhiều, lúc này cô chỉ cảm thấy may mắn, may mắn vì đã sớm nhìn thấu được kẻ tồi tệ này. Cô nói: “Chị Diệp, Điềm Điềm, Tiền Thế Quý là bạn học cũ của em ở quê. Chúng em đã xác định quan hệ yêu đương khi học lại, may mà Điềm Điềm không bị anh ta lừa, nhưng bây giờ em chính thức chia tay. Hôm nay tôi thông báo với mọi người, từ hôm nay tôi độc thân rồi.”

Diệp Thu Thu nói: “Lăng Hương, chia tay thì chia tay thôi, sau này em sẽ tìm được người tốt hơn.”

Tiền Văn Thanh cảm thấy mình đã chịu sỉ nhục lớn, tức giận nói: “Lăng Hương, tôi không ngờ cô lại là loại phụ nữ giả dối như vậy. Tôi chưa từng có quan hệ yêu đương với cô, sao cô có thể làm hỏng danh dự của tôi như thế, còn nữa, hai ngàn tệ đó cô nhất định phải trả lại cho tôi, đó là tiền tôi cho cô vay.”

Lăng Hương bật cười: “Đúng vậy, hôm nay có rất nhiều người nhìn thấy anh đưa cho tôi hai ngàn, nhưng những năm qua tôi đưa tiền cho anh đều được ghi sổ, tôi chỉ là một người làm công không thể sánh với anh. Anh muốn làm ầm thì cứ làm, xem ai mất mặt hơn, nếu làm to chuyện ra, có khi còn ảnh hưởng đến việc phân công tốt nghiệp của anh, ai sợ ai chứ.”

Tính nóng của Đường Liên Tử không thể nhịn được, bà lập tức đuổi người: “Thứ gì đây, cút mau, có cần chúng tôi về quê tìm người làm chứng không?”

Tiền Văn Thanh bất mãn rời đi.

Cuối cùng, Diệp Thu Thu và Thượng Quan Điềm Điềm cũng thành thật với Lăng Hương, họ nói ôm đó cố ý hẹn Tiền Văn Thanh ra sân bóng rổ để Lăng Hương nghe thấy.

Từ lúc Lăng Hương lên kế hoạch đòi lại tiền từ Tiền Văn Thanh, cô đã cảm thấy ghê tởm người đàn ông này đến cực điểm, lúc này trong lòng chỉ có sự nhẹ nhõm, may mà phát hiện trước khi kết hôn.

Cô nói: “Chị Diệp, Tiểu Anh nói không sai, ở bên cạnh chị sẽ gặp được điều tốt. Giờ em đã có một phần trăm cổ phần của Nhất Chiêu Tiên, sau này em sẽ coi Nhất Chiêu Tiên như nhà của mình. Không có tình yêu, em còn có sự nghiệp mà.”

***

Cố Thời Úc bàn bạc với Diệp Thu Thu: “Lộ Minh Lễ muốn hợp tác đầu tư bất động sản với anh.”

Cố Thời Úc nhìn Diệp Thu Thu, muốn nghe ý kiến của cô. Thu Thu nói với hắn về vài mốc quan trọng sau thời kỳ cải cách mở cửa, bây giờ để Lộ Minh Lễ tham gia chắc chắn sẽ không thiệt.

Diệp Thu Thu nghĩ một lúc: “Anh ta góp cổ phần bằng quan hệ hay tiền?”

Cố Thời Úc cười, vợ anh mà làm kinh doanh cũng là một thương nhân đủ tiêu chuẩn: “Cậu ấy có cả quan hệ và tiền, mắt nhìn cũng khá tốt, cậu ấy rất tin tưởng vào sự phát triển của thị trường bất động sản trong nước, muốn tham gia ngay từ bây giờ.”

Diệp Thu Thu không có ý kiến: “Được thôi.”

Cố Thời Úc hơi do dự: “Thu Thu, em có muốn tham gia một phần không?” Vợ anh có tiền từ cổ tức của nhà máy gia vị, rồi cổ tức từ chuỗi nhà hàng, thêm cổ phần của anh nữa, sau này vợ anh sẽ là người giàu nhất trong nhà.

Diệp Thu Thu chọc vào n.g.ự.c anh, cô cười nói: “Em đã tham gia rồi, tham gia vào trái tim anh, anh là của em rồi còn cần gì cổ phần nữa.”

“Em nói đúng.” Cố Thời Úc bất giác cảm thấy vui vẻ, trái tim như được lấp đầy.

Lại một mùa hè nữa đến, Liên Kiều muốn chuyển ra ngoài sống chung với bạn trai. Diệp Thu Thu và những người khác không có quan hệ tốt với Liên Kiều, họ không tiện khuyên nhủ mà có khuyên cũng không nghe.

Liên Kiều thu dọn đồ đạc, tràn đầy niềm vui với cuộc sống hai người sắp tới và sự chán ghét đối với các bạn cùng phòng: “Cuối cùng cũng có thể rời khỏi nơi đáng ghét này, không phải gặp những người đáng ghét nữa.”

Thượng Quan Điềm Điềm trợn mắt: “Chúng tôi cũng không muốn gặp lại cô.”

Hà Tiểu Anh kéo Diệp Thu Thu đến cửa sổ, chỉ vào bóng dáng đôi nam nữ dưới lầu ký túc xá nữ, nói: “Thu Thu, cậu nhìn xem, đó chẳng phải là Tiền Văn Thanh sao?”

Diệp Thu Thu nhìn lướt qua từ cửa sổ, không phải cậu ta thì còn ai vào đây, Tiền Văn Thanh đang nắm c.h.ặ.t t.a.y Lộ Mỹ Triệt không rời, hai người nói cười vui vẻ. Cô kinh ngạc nói: “Sao hai người này lại đến với nhau vậy? Lẽ nào Lộ Mỹ Triệt không biết nhân phẩm của Tiền Văn Thanh?”

Sau khi chia tay với Lăng Hương, cậu đã vài lần đến đòi lại hai ngàn đồng kia, nhưng Lăng Hương quyết định nếu còn gây sự nữa thì cô sẽ đến trường làm lớn chuyện. Công việc của Tiền Văn Thanh vẫn chưa được phân bổ, nên cậu ta không dám làm ầm ĩ và cuối cùng cũng yên lặng.

Làm thế nào mà Tiền Văn Thanh có thể lừa được Lộ Mỹ Triệt?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-ba-muoi-nam-truoc-chon-vo-ke/chuong-134.html.]

Thượng Quan Điềm Điềm khinh thường nói: “Chuyện xảy ra trong chuyến du lịch mùa thu ấy, Lộ Mỹ Triệt bị trật chân, Tiền Văn Thanh đã làm anh hùng cứu mỹ nhân cõng cô ta cả đoạn đường. Lăng Hương đá gã rồi, gã lại quay sang theo đuổi Lộ Mỹ Triệt, thế là chiếm được cô ta.”

Chuyện của Lăng Hương lần trước, cô đã kể rõ ràng, cả ký túc xá đều biết Tiền Văn Thanh là loại người gì, nhưng Lộ Mỹ Triệt vẫn chấp nhận một người đàn ông như vậy.

Diệp Thu Thu đóng cửa sổ lại, “Đừng để ý đến họ nữa.”

Trước khi rời đi, Liên Kiều còn chế nhạo: “Ba người các cô tụ lại chẳng làm được chuyện gì tốt, chỉ biết nói xấu sau lưng người khác. Các người quản lý Lộ Mỹ Triệt hẹn hò với ai làm gì? Họ yêu nhau thì liên quan gì đến các người?”

TBC

Thượng Quan Điềm Điềm tức giận, “Cô cút lẹ đi.”

Khi Lộ Mỹ Triệt lên tầng, mặt cô ta vẫn còn chút thẹn thùng, nhưng khi vào phòng ngủ thì lại tỏ ra lạnh lùng, “Tôi cảnh cáo các người, không được nói xấu bạn trai của tôi sau lưng.”

Tiền Văn Thanh đã nói với cô, Lăng Hương luôn thầm yêu anh, khi tham gia góp cổ phần còn mượn tiền của anh, rồi lại dùng chuyện phân bổ việc làm để đe dọa không trả.

Đang yêu đương ấy mà, Lộ Mỹ Triệt tin tất cả những gì Tiền Văn Thanh nói, dù sao thì mấy năm nay cậu ta cũng chưa từng công khai Lăng Hương.

Diệp Thu Thu đoán có lẽ khi Liên Kiều xuống tầng đã nói gì đó với Lộ Mỹ Triệt, nên cô ta mới vào phòng đã thay đổi sắc mặt như vậy. Cô nói: “Chúng tôi chỉ đang nói về bạn trai cũ của Lăng Hương thôi, cô kích động làm gì?”

Từ sau khi Lộ Mỹ Triệt kết thúc chuyến du lịch đó đã có cảm tình với chàng học trưởng cao ráo, đẹp trai. Sau đó, có tin đồn trong trường anh đã phụ lòng một cô gái làm công, khiến anh rất buồn, phải uống rượu giải sầu ở sân vận động. Cô không thể nhịn được mà đến an ủi anh, học trưởng giải thích đó chỉ là hiểu lầm, anh chỉ quan tâm đến người đồng hương mà không hiểu sao lại bị hiểu lầm.

Đúng thế, nếu thực sự là người yêu, không thể nào lại chưa từng bị ai bắt gặp. Cô gái quê mùa kia chẳng qua chỉ là đang lợi dụng học trưởng mà thôi. Sau vài lần an ủi, học trưởng nói anh rất thích sự dịu dàng và tốt bụng của cô rồi tỏ tình và cả hai chính thức xác lập mối quan hệ yêu đương.

Lộ Mỹ Triệt không cho phép ai bôi nhọ bạn trai mình, “Các người đừng tô vẽ thêm cho cô làm công kia nữa. Rõ ràng chỉ là bạn học cũ vậy mà dám mặt dày tự nhận là bạn gái của Văn Thanh. Văn Thanh đã bị oan uổng lắm rồi. Diệp Thu Thu, nhân viên của cô không có phẩm chất gì cả, cô nên sa thải cô ta đi.”

Diệp Thu Thu không thể chịu được việc cô ta xúc phạm Lăng Hương, lạnh lùng nói: “Cô đi nhặt rác à? Tiền Văn Thanh đến với cô chẳng qua vì nhìn trúng mối quan hệ của ba cô mà thôi, ông ấy có thể giúp ích cho sự nghiệp sau này của cậu ta. Cô tưởng Tiền Văn Thanh thật sự có lòng tốt chọn cô chắc?”

Lộ Mỹ Triệt tức giận lớn tiếng phản đối, “Cô nói bậy, các cô chỉ ghen tị với tôi.” Lần du lịch đó cô trật chân là tình cờ, nhưng giữa bao nhiêu bạn học, tại sao chỉ có học trưởng đến cõng cô, anh nói đó chính là duyên phận.

Thượng Quan Điềm Điềm khinh bỉ nói: “Mới du lịch về không bao lâu, tên khốn Tiền Văn Thanh đó đã tỏ tình với tôi. Tôi từ chối thì gã lại đến tìm cô. Cô còn không bằng Lăng Hương, em ấy còn quyết đoán hơn cô. Cứ chờ đi, rồi sẽ có ngày gã tìm được nơi tốt hơn, gã không ngần ngại bỏ rơi cô đâu.”

Lộ Mỹ Triệt cảm thấy không thể chịu đựng nổi khi phải sống chung với những người mà cô ghét, lần này cô quyết tâm đổi phòng.

***

Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ hè, bà Chu đùng đùng kéo đến nhà Diệp Thu Thu, vừa đến đã chất vấn: “Tôi hỏi cô, có phải con bé Mỹ Triệt ở trường đã có đối tượng rồi không?”

Diệp Thu Thu ung dung uống trà, “Chuyện này bà phải về nhà hỏi con gái mình đi.”

Bà Chu kiêu ngạo cả đời, có lẽ nghe tin con gái mình lại hẹn hò với một tên nhà nghèo ở quê nên tức giận đến phát điên, nhưng tức giận thì cũng không liên quan gì đến nhà cô. Diệp Thu Thu chẳng buồn quan tâm.

Bà Chu tức tối, nếu có thể hỏi thẳng con gái mình thì bà đâu cần phải chạy đến nhà Diệp Thu Thu. Nghe đồn thằng nhóc nhà quê vì muốn theo đuổi Lộ Mỹ Triệt mà đá bạn gái cũ, chuyện bên ngoài đồn đại rất khó nghe.

Tuy bà Chu là người cay nghiệt nhưng lại rất quan tâm đến chuyện của hai cô con gái, vừa nghe liền lo lắng, bà chạy đi tìm bạn thân của Mỹ Triết là Liên Kiều, Liên Kiều bảo bà đừng nghe tin đồn, còn nói bạn trai của Mỹ Triết rất ưu tú. Nhưng bà Chu không tin, ai không phải người bà chọn thì bà đều thấy không tốt.

Diệp Thu Thu nói: “Tôi không nói chuyện này với bà được. Lộ Mỹ Triệt có ác cảm với tôi, tôi chẳng muốn dính dáng đến chuyện nhà các người. Nếu bà thực sự muốn biết nhân phẩm của cậu ta thế nào thì đi mà bàn với Lộ Tiệm Hồng. Tìm tôi chất vấn có tác dụng gì?”

Sau khi bà Chu rời đi, Đường Liên Tử nghe xong chuyện biết được Tiền Văn Thanh tiếp tục theo đuổi con gái bà Chu mà không khỏi khinh thường. Cố Đông giờ cũng đã lớn rồi, con bé lại thật thà và tốt bụng. Đường Liên Tử kiên nhẫn khuyên bảo: “Những người đàn ông như thế không thể giữ được đâu. Cố Đông, sau này tìm người yêu nhớ phải sáng suốt, nhân phẩm là điều quan trọng nhất.”

Cố Đông đỏ mặt, “Con đi vào phòng làm bài tập đây.”

Một cửa hàng KFC mới vừa mở ở Hải thành, Thượng Quan Điềm Điềm hẹn Diệp Thu Thu đến thử món, Diệp Thu Thu đã ăn quá nhiều loại đồ ăn nhanh này ở kiếp trước, chẳng có hứng thú gì, nhưng không cưỡng lại được lời mời của Thượng Quan Điềm Điềm nên đành xếp hàng cùng cô ấy.

Khi đến quầy gọi món, tình cảnh thật khó xử, Lộ Mỹ Triệt, cô tiểu thư vốn coi thường người làm thuê lại đang làm việc ở đây.

Lộ Mỹ Triệt không nói gì, chỉ đổi ca với đồng nghiệp. Diệp Thu Thu và Thượng Quan Điềm Điềm mang khay đồ ăn tìm một chỗ ngồi, cô ấy thấy thật lạ lùng, “Lộ đại tiểu thư khinh thường người làm thuê mà, sao giờ lại ra ngoài làm thêm?”

Nhà họ Lộ cho Lộ Mỹ Triệt khá nhiều tiền sinh hoạt, cô ta là người tiêu tiền nhiều nhất trong ký túc xá.

Thượng Quan Điềm Điềm cắn một miếng khoai tây chiên, “Cô ta tự chuốc lấy thôi, vì một tên vô dụng mà cắt đứt quan hệ với gia đình. Nhà họ Lộ nói nếu cô ta không chia tay thì sẽ ngừng cấp tiền sinh hoạt, tiểu thư không còn cách nào khác phải ra ngoài làm việc.”

Bà Chu vì con gái phải đi tìm Lộ Tiệm Hồng, nhờ ông ta điều tra gia cảnh của đối phương. Sau khi hỏi thăm ở trường thì nghe được người này đến từ một vùng quê của Hoa Thành, năm đầu tiên thi không đỗ, học lại hai năm mới thi đỗ vào trường đại học trọng điểm, nhà nghèo đến mức không còn gì.

Nhưng từ năm nhất đại học, cậu ta đã tiêu xài rất hào phóng trong lớp, người ngoài không biết còn tưởng nhà cậu ta rất khá giả.

Loading...