Xuyên Không Về Ba Mươi Năm Trước, Chọn Vợ Kế - Chương 123

Cập nhật lúc: 2025-03-06 07:34:06
Lượt xem: 82

Cố Thời Úc ở đầu dây bên kia nói rằng, khi họ tìm thấy Chung Lâm tại cổng Nam Đại, cô đã bị người đàn ông kia đánh suốt mười mấy phút, đến mức khiến các giáo viên và sinh viên của trường tưởng rằng một sinh viên của họ đang bị bạo hành gia đình. Có sinh viên nhiệt tình lập tức báo cảnh sát, còn đi cùng Chung Lâm khám thương tật rồi đến đồn công an để làm chứng.

Cố Thời Úc nói: “Anh và luật sư Lộ đều đi theo, nhưng vì xung quanh có quá nhiều thầy cô và học sinh, tụi anh không chen vào được. Anh và Lộ Minh Lễ phán đoán Chung Lâm cố tình để nhà chồng và nhà mẹ chồng đuổi đến cổng trường. Có lẽ cô ấy đã cố tình chịu một trận đòn ngay trước cổng trường, nhiều giáo viên và sinh viên tận mắt chứng kiến cảnh cô ấy bị người đàn ông kia đá đ.ấ.m tàn bạo, ai cũng phẫn nộ và đưa gã đàn ông kia đến đồn công an ngay tại chỗ.”

Ban đầu, theo quy trình, Chung Lâm muốn ly hôn chỉ có thể trở về quê nhà để giải quyết, người thân chắc chắn sẽ khuyên cô hòa giải chứ không để cô ly hôn. Khi đó, nếu nhà chồng và nhà mẹ đẻ gây áp lực, cô rất khó mà ly hôn được. Nhưng giờ chuyện đã ầm ĩ lớn rồi, với những sinh viên Nam Đại đầy tinh thần chính nghĩa, ai nấy đều sẵn sàng làm chứng cho cô ấy. Tên đàn ông kia chắc chắn sẽ phải ngồi tù, dù nhà chồng không đồng ý, tòa án cũng sẽ xử cho họ ly hôn.

Từ đầu, Chung Lâm đã rất quyết đoán. Cô ấy biết gia đình Chung Mạn Mạn có tiền và quyền lực, nếu muốn đòi lại công bằng cho mình, cô phải để cho các giáo viên và sinh viên Nam Đại thấy rõ, vì Chung Mạn Mạn đã gian lận để cướp thành tích thi đại học của mình mà cuộc đời cô bị phá hoại đến mức nào. Khi mọi người tận mắt thấy cô bị người đàn ông kia bạo hành, dư luận sẽ đứng về phía cô, một nạn nhân thật sự.

Một mình Chung Lâm đã giải quyết mọi việc nhưng cái giá phải trả cũng rất lớn. Không biết giờ cô ấy bị thương ra sao, khiến lòng Diệp Thu Thu đau nhói. Một cô gái mạnh mẽ và kiên cường như vậy, nếu có thể nhập học và tốt nghiệp thuận lợi, tương lai của cô ấy sẽ rực rỡ biết bao. Nhưng cô ấy lại phải trải qua cuộc bể dâu này.

Điều Diệp Thu Thu lo lắng nhất là tình trạng thương tích của Chung Lâm. Lần trước cô ấy đã bị tên đàn ông nhà họ Ngô đánh đến mức xuất huyết nội tạng.

“Còn vết thương của Chung Lâm thì sao?”

Cố Thời Úc nói: “Lần này Chung Lâm đã khôn ngoan hơn, tuy bị thương ngoài trông có vẻ nặng nhưng không ảnh hưởng đến nội tạng. Bây giờ, phóng viên đang vây quanh phòng bệnh, họ còn tưởng rằng nữ sinh viên Nam Đại bị bạo hành gia đình. Anh đoán Chung Lâm sắp tiết lộ vụ gian lận thi cử cho báo chí. Gia đình nhà họ Chung chắc chắn sẽ thuê người giúp Chung Mạn Mạn, với lại Chung Mạn Mạn vừa đạt giải lớn trong cuộc thi thiết kế. Tác phẩm của cô ta, anh với em đều biết rõ là đạo nhái từ một bậc thầy tương lai, nhưng người ngoài không biết. Lần này Chung Lâm thật sự cần đến luật sư. Anh với Lộ Minh Lễ sẽ vào trong, lát nữa sẽ gọi lại cho em.”

Sau khi nói chuyện xong với Cố Thời Úc, Diệp Thu Thu trở về ký túc xá. Thượng Quan Điềm Điềm và Hà Tiểu Anh lập tức vây quanh cô, còn Liên Kiều và Lộ Mỹ Triệt cũng đang ở trong phòng, họ không tiện hỏi. Thượng Quan Điềm Điềm nói: “Thu Thu, chúng ta đi ăn khuya đi.”

TBC

Thượng Quan Điềm Điềm còn hỏi Vưu Tiểu Việt muốn ăn gì để mang về, nhưng Vưu Tiểu Việt vội vàng xua tay từ chối.

Liên Kiều ở phía sau mỉa mai: “Lại thần thần bí bí, không biết đang âm mưu làm chuyện xấu gì nữa.”

Diệp Thu Thu vốn đã không vui vì lo lắng cho Chung Lâm, cô đáp lại một câu: “Dù có xấu xa cũng không bằng các người, cô coi cái xấu là tốt, coi đen là trắng, cũng chẳng khá hơn họ bao nhiêu đâu.”

Thượng Quan Điềm Điềm nói: “Thu Thu đừng để ý cô ta.”

Ba người đi vòng quanh hồ nhân tạo, tìm một chỗ vắng vẻ rồi ngồi xuống. Thượng Quan Điềm Điềm không nhịn được hỏi: “Sao rồi Thu Thu, Cố Thời Úc gọi à? Đã tìm thấy Chung Lâm chưa?”

Diệp Thu Thu ngồi xuống một tảng đá, thở dài: “Tìm thấy rồi, trước khi tìm thấy, Chung Lâm đã một mình giải quyết xong mọi việc.”

Cô kể lại mọi chuyện cho Thượng Quan Điềm Điềm và Hà Tiểu Anh nghe. Chung Lâm đã đến tìm Chung Mạn Mạn để đối chất, rồi Chung Mạn Mạn liên lạc với nhà chồng và nhà mẹ đẻ của Chung Lâm. Chung Lâm cố tình chịu một trận đòn ngay trước cổng Nam Đại, được giáo viên và sinh viên Nam Đại đưa đến bệnh viện, còn gia đình nhà chồng bị nhóm sinh viên giận dữ áp giải đến đồn công an.

Nghe xong, Hà Tiểu Anh ngồi không vững ngã phịch xuống đất. Diệp Thu Thu vội đỡ cô ngồi xuống, Thượng Quan Điềm Điềm chạy nhanh như gió đến cửa hàng nhỏ mua một chai nước cam rồi đưa cho Hà Tiểu Anh uống.

Hà Tiểu Anh hồi phục được chút ít, cô đột nhiên đứng dậy, chạy đến bờ hồ hét lớn: “Từ nay về sau, tôi nhất định phải trở nên mạnh mẽ! Chỉ cần dám liều, tôi chắc chắn sẽ làm được!”

Hà Tiểu Anh lau đi những giọt nước mắt tràn khỏi khóe mi. Lúc nãy cô đã nghĩ ra cô thua kém Chung Lâm ở điểm nào. Đúng vậy, cô thiếu can đảm. Chung Lâm còn khổ sở hơn cô, nhưng cô ấy không hề nản chí, sau khi biết sự thật đã tự cứu lấy mình, không vì sự khốn khổ mà tìm cớ cho bản thân.

Nhìn lại chính mình, cô lại thỏa hiệp với Chung Mạn Mạn và Lôi Thái Vân một cách dễ dàng. Giờ đây, cô căm ghét bản thân yếu đuối của một năm trước. Cô đã học được sự mạnh mẽ và độc lập từ Chung Lâm!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-ba-muoi-nam-truoc-chon-vo-ke/chuong-123.html.]

Thượng Quan Điềm Điềm hoảng hốt: “Thu Thu, Tiểu Anh sao thế này?”

Diệp Thu Thu an ủi: “Tiểu Anh đã trưởng thành rồi. Sau này nếu có ai bắt nạt cậu ấy, cậu ấy cũng có thể tự bảo vệ mình.”

***

Hai ngày sau, Cố Thời Úc gọi điện nói Lộ Minh Lễ và cảnh sát đã đi cùng Chung Lâm về quê để làm thủ tục ly hôn. Những chuyện khác không nói qua điện thoại. Diệp Thu Thu tính toán thời gian Cố Thời Úc về đến nhà, bảo Thượng Quan Điềm Điềm giúp che giấu, sau giờ học cô liền lẻn ra khỏi trường chạy về nhà.

Cố Thời Úc vừa về đến nhà, anh đang ở sân rửa mặt thấy Diệp Thu Thu thì ánh mắt trở nên tràn ngập sự ấm áp. Nếu không nhờ Thu Thu phát hiện, có lẽ Chung Lâm sẽ bị lừa dối thêm vài chục năm nữa, khi ấy mọi thứ đều đã quá muộn.

Anh kể cho cô nghe về tiến triển trong hai ngày qua. Khi được phóng viên phỏng vấn, Chung Lâm đã tiết lộ chuyện thành tích thi đại học của cô bị đánh tráo. Nhiều giáo viên và sinh viên đã nghe thấy, nhà họ Chung có lẽ đã thuê người cố gắng che đậy. Nhưng Thượng Quan Điềm Điềm cũng đã nhờ người giúp đỡ, một khi báo chí đưa tin, vụ gian lận thi cử sẽ lan rộng. Người phía trên sẽ gây áp lực để xử lý nghiêm, không điều tra cũng không được.

Diệp Thu Thu cảm thấy khó chịu, “Cố Thời Úc, năm ngoái em đã vạch trần Chung Mạn Mạn, kết quả là cô ta lại đi hại Chung Lâm. Em luôn cảm thấy mình cũng có trách nhiệm với Chung Lâm. Hiệu ứng cánh bướm này thật quá đáng sợ.”

Cố Thời Úc nắm tay Diệp Thu Thu và nói: “Thu Thu, em đừng tự trách nữa. Ở trấn của họ có một gia đình đã nhắm vào Chung Lâm từ lâu. Dù không có Chung Mạn Mạn, thành tích của Chung Lâm cũng sẽ bị thay thế. Nếu không phải Chung Mạn Mạn đã đổi tên của cả hai người, em sẽ không phát hiện ra, có lẽ Chung Lâm lẽ sẽ không bao giờ biết. Giờ cô ấy chỉ lãng phí một năm nhưng vẫn còn cơ hội bù đắp.”

Diệp Thu Thu thở dài, “Chung Lâm dũng cảm và quyết đoán không cần người giúp, em ấy tự mình giải quyết mọi chuyện.”

Cố Thời Úc thầm nghĩ, nếu không có luật sư lớn Lộ Minh Lễ đứng ra và thêm cả người mà Thượng Quan Điềm Điềm tìm đến để gây áp lực, chuyện của Chung Lâm không thể tiến triển thuận lợi. Anh nghĩ đến việc Thu Thu kiếp trước cũng từng trải qua chuyện kiện tụng với cha mẹ nuôi mà không ai giúp đỡ.

Nửa tháng sau, sự việc của Chung Lâm có kết quả.

Chung Mạn Mạn bị Đại học Nam Đại khai trừ học tịch. Có người tiếc nuối một thiên tài thiết kế lại sa ngã như thế, cũng có người nghi ngờ thiết kế đạt giải của cô ta lấy từ đâu.

Dưới áp lực của dư luận xã hội và sự hỗ trợ pháp lý từ Lộ Minh Lễ, Chung Lâm đã ly hôn thành công, chuyển hộ khẩu ra ngoài và tạm thời đặt tại một khu phố ở trấn của họ. Cô làm lại chứng minh nhân dân và đổi lại tên cũ, vẫn là Chung Lâm.

Vụ việc thay thế lần này được xử lý nghiêm khắc, phần lớn các báo trên toàn quốc đều đưa tin về sự kiện này. Diệp Thu Thu nghĩ, có lẽ sau vụ này, sẽ có ít nạn nhân bị thay thế hơn.

Sự kiện lần này Thượng Quan Điềm Điềm cũng góp phần, cô vừa nhận được báo liền ném trước mặt Liên Kiều, “Còn nói chúng ta oan uổng Chung Mạn Mạn, Liên Kiều, cô tự xem đi. Dù kế hoạch thiết kế của cô ta từ đâu mà có cũng không thể phủ nhận sự thật cô ta đã thay thế người khác.”

Trong lòng Liên Kiều vô cùng kinh hãi. Lúc ở trường Nhị Trung, Diệp Thu Thu đã nói Chung Mạn Mạn và Hà Tiểu Anh tráo đổi điểm số, nhưng cô không tin. Sau đó, kết quả thi đại học của Hà Tiểu Anh là thủ khoa thành phố Hoa, cô nghĩ là Hà Tiểu Anh gặp may, chưa bao giờ nghi ngờ Chung Mạn Mạn nói dối.

Giờ đây, sự thật hiển hiện trước mắt. Hóa ra Chung Mạn Mạn lúc đó rủ cô cùng thi vào Đại học Đồng Tế chỉ để làm khó Diệp Thu Thu?

Liên Kiều không nói gì, không muốn thừa nhận mình đã bị Chung Mạn Mạn lừa dối. Cô bướng bỉnh nói: “Thì sao chứ, dù không có Chung Mạn Mạn, tôi với Diệp Thu Thu cũng không thể hòa hợp được.”

Diệp Thu Thu đặt cuốn sách xuống. Liên Kiều ghét cô như vậy chắc là vì chị gái của cô ta chứ gì? Liên Kiều đổ mọi bất hạnh trong hôn nhân của chị mình lên đầu người khác, thật nực cười.

Diệp Thu Thu nói: “Tôi cũng không muốn làm bạn với cô. Nhưng cô thật thú vị, chị gái bị bạo hành gia đình, cô không trách người anh rể đã bạo hành lại đi trách người khác. Chị gái muốn ly hôn nhưng mẹ cô không đồng ý, cô không khuyên mẹ mình mà lại đổ lỗi cho những người không liên quan. Liên Kiều, cô thử nhìn Chung Lâm đi, em ấy còn thê thảm gấp mười lần chị gái của cô, nhưng người ta dựa vào quyết tâm và nghị lực của mình để chiến đấu. Cô đừng tìm cớ cho gia đình mình nữa. Sự bất hạnh của chị gái cô, đều do chính các người gây ra, cô ta không đứng dậy phản kháng thì không thể trách người khác được.”

Cô đứng dậy, kéo Hà Tiểu Anh và Thượng Quan Điềm Điềm, “Đi thôi, đi ăn trưa ở Nhất Chiêu Tiên, Chung Lâm đã trở về rồi.”

Loading...