Xuyên Không Vào Nhà Nát, Dựa Vào Hệ Thống Ta Phát Tài Làm Giàu - Chương 153
Cập nhật lúc: 2025-11-20 01:56:09
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thu Dương quỳ xuống, mấy đều rưng rưng nước mắt, đặc biệt là Phan Xảo Liên, nước mắt tuôn rơi ngớt, nàng vội vàng dậy đến bên Thu Dương: "Đứa trẻ , mau dậy , con chính là con trai ruột của Nương !"
"Nương !" Thu Dương nhào lòng Phan Xảo Liên, hai một lúc lâu.
Lâm Thu Quả và hai cũng ngừng lau nước mắt.
Đợi đến khi tất cả đều bình tâm , Lâm Thu Quả trịnh trọng lên tiếng:
"Từ nhà chúng về phía Bắc, mất một khắc thời gian, một học đường. Ta ghi danh cho cả ba đứa các . Việc đổi tên cho các cũng là để tiện cho việc nhập học."
Ba đứa trẻ xong lời , vẻ mặt kinh ngạc, sự lo lắng hiểu chuyện, cuối cùng, vẫn là Nhị Nha mở lời:
"Tỷ tỷ, đây từng , chi phí học đường hề nhỏ, chỉ những thiên kim tiểu thư và công t.ử nhà giàu mới thể . Ba chúng ... Tỷ tỷ, , theo tỷ tỷ việc kiếm tiền, cứ để Tam Nha và Thu Dương là ."
Tam Nha và Thu Dương cũng mở lời, Lâm Thu Quả phất tay một cái, ôn hòa :
"Ba đứa các , ai phép từ chối. Việc ăn trong nhà trông nom, đủ sức nuôi các ăn học. Các chỉ cần học hành thật , mới nhiều cơ hội hơn để lựa chọn điều . Sau , ở học đường thì dùng tên lớn, khi các gọi cũng dùng, ở nhà, Nhị Nha, Tam Nha vẫn là tên gọi mật của các ."
Nói , nàng đặc biệt dặn dò Nhị Nha, Tam Nha:
"Đặc biệt là hai , đừng vì là nữ nhi mà coi thường bản . Thành chẳng nữ ? Nữ tướng quân ? Các cố gắng, cũng thể rạng rỡ gia môn. Nói là rạng rỡ gia môn, tỷ tỷ cũng quá quan tâm, tỷ tỷ quan tâm là, các thể sống một cuộc sống , một cuộc sống đời kính trọng."
Nhị Nha, Tam Nha chớp hàng lệ, gật đầu liên tục, đồng thanh đáp:
"Chúng đều lời tỷ tỷ."
Cuộc sống của gia đình cứ thế trôi qua hạnh phúc, thoáng chốc đến mùa đông.
Thị trấn đón trận tuyết đầu mùa, Bạch Cầu theo Lâm Thu Quả, vui vẻ lăn lộn chạy nhảy khắp nơi.
"Không gian" của Lâm Thu Quả cũng từng bỏ sót bất kỳ nhiệm vụ nào, đôi khi là phần thưởng bạc tiền, đôi khi là vật phẩm thần bí. Về "bức tường khí" ở đằng xa, nàng dự định đợi qua mùa xuân sẽ nghiên cứu kỹ càng.
Ruộng rau mở rộng đến ba mươi mảnh, cá trong ao lớn nhanh, nàng mỗi đều chọn những con lớn nhất gửi cho Lý Lương Tài; vịt xiêm nở mấy con con...
Và cả những món dưa muối, trứng vịt muối, nàng cũng thỉnh thoảng mang đến tiệm bán cho khách ăn. Cùng với tiếng lành đồn xa của thực khách, danh tiếng tiệm mì nhà họ Lâm ngày càng lớn.
Không chỉ cư dân thị trấn lượt ghé thăm, mà ngay cả dân các thôn làng lân cận cũng tìm đến.
Ngày , Lâm Thu Quả đến tiệm mì sắm thêm cho mỗi ở đó áo rét, chăn bông, ủng và nhiều vật dụng giữ ấm qua mùa đông khác.
Lâm Nhị Cẩu ghé sát nàng, nhỏ giọng : "Thu Quả, định thuê một căn nhà ở thị trấn , bà mai trong thôn tìm cho một cô vợ, cũng khá ưng ý, qua mùa đông là chuẩn thành hôn. Sau khi cưới, sẽ bảo nàng cùng đến giúp việc, ?"
"Chúc mừng Nhị Cẩu ca nha, thấy đấy." Lâm Thu Quả thật lòng mừng cho .
Lâm Nhị Cẩu tiếp lời: “Chờ khi mở quán thứ hai, ngươi cũng để quản lý đấy nhé. Ta cũng mua một cái sân ở trấn như ngươi . Ngươi lâu về làng, hẳn , ngươi nổi danh khắp làng đó, chuyện ngươi mua nhà do mấy chúng , là do con cái của bà con dân làng học chung trường với Nhị Nha và bọn chúng nên mới truyền đấy. Ai nấy đều ngưỡng mộ đến chảy nước dãi. Nương ngươi giúp Vương Quế Hương thuê quầy ở hội làng, cuộc sống cũng khấm khá hơn , bọn họ thấy đều hối hận vì đối xử với Nương ngươi…”
Lâm Nhị Cẩu luyên thuyên một hồi lâu, Lâm Thu Quả chỉ chăm chú lắng , khẽ mỉm , thỉnh thoảng gật đầu. Nàng chỉ cần giúp Phan Tiểu Đào và Vương Quế Hương định sinh kế là .
Chỉ cần kẻ nào khác tới bám víu, như là .
Chờ khi Lâm Thu Quả đội gió tuyết trở về nhà, Phan Xảo Liên đang chuẩn món lẩu mà nàng học từ Thu Quả.
Vừa bước cửa nhà, một luồng nóng ập tới, hòa quyện với mùi thơm nồng nàn của nước lẩu, lập tức xua tan cái lạnh Lâm Thu Quả.
Trong nhà, mấy lò than đang cháy đượm, than hồng nhảy nhót vui vẻ, sưởi ấm khắp căn phòng.
Ánh lửa than chiếu rọi lên tường, ánh sáng lung lay, chiếu rọi sự ấm áp và yên bình của gia đình.
Từ khi Lâm Thu Quả với Phan Xảo Liên rằng họ cần tẩm bổ thể, cần tiết kiệm trong ăn uống, Phan Xảo Liên ghi nhớ. Nàng đổi kiểu cách những món ngon cho , ban ngày còn chạy quán mì giúp đỡ, buổi tối công việc nữ công mà yêu thích.
“Thu Quả, con về ! Mau đây, nếm thử món lẩu Nương xem ngon bằng con .” Phan Xảo Liên tươi gọi, trong tay còn cầm muỗng khuấy nhẹ trong nồi, đảm bảo nguyên liệu chín đều.
Lâm Thu Quả nhanh chóng bước đến bàn, chỉ thấy bàn bày đầy những nguyên liệu phong phú.
Những lát thịt tươi thái mỏng đều tăm tắp; rau xanh mướt, mọng nước; còn đủ loại đậu phụ, đầy ắp, thôi ăn.
“Oa, Nương, thơm quá!” Nhị Nha và Tam Nha từ trong phòng chạy , mắt dán chặt nồi lẩu, miệng ngừng nuốt nước bọt.
“Tỷ tỷ, khi nào chúng ăn ạ?” Tam Nha kéo tay Lâm Thu Quả, nũng hỏi.
Lâm Thu Quả xoa đầu Tam Nha: “Đừng vội, đợi Thu Dương về là thể ăn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-nha-nat-dua-vao-he-thong-ta-phat-tai-lam-giau/chuong-153.html.]
Lời dứt, thấy tiếng Thu Dương từ bên ngoài vọng : “Nương ! Tỷ tỷ! về !”
Ngay đó, Thu Dương đẩy cửa bước , còn vương chút tuyết đọng, nhà sự ấm áp và hương thơm trong phòng bao bọc.
“Mau đây, phủi tuyết , mau ăn cơm thôi.” Phan Xảo Liên xót xa .
Cả nhà quây quần bên bàn, tiếng vui vẻ vang vọng khắp phòng.
Phan Xảo Liên tiên múc cho mỗi một bát canh hầm , : “Nào, uống một ngụm canh cho ấm .”
Lâm Thu Quả bưng bát, khẽ nhấp một ngụm, “Nương, món canh thật ngon, tài nghệ của Nương ngày càng tinh xảo .”
Phan Xảo Liên : “Cũng là học từ con cả thôi, cách ăn lẩu đúng là mới lạ mà thơm ngon. Qua mùa xuân, chúng sẽ mở một quán lẩu, Nương việc nhanh nhẹn lắm, thể bớt thuê một .”
Mọi ăn trò chuyện chuyện nhà.
Nhị Nha gắp một lát thịt, cho nồi nhúng vài cái, đợi thịt đổi màu liền nhanh chóng vớt , chấm nước sốt, cho miệng, nhai một cách thỏa mãn:
“Ưm, lát thịt mềm quá, ngon tuyệt!”
Tam Nha cũng học theo tỷ tỷ, cẩn thận nhúng rau, mặt tràn đầy nụ hạnh phúc: “Tỷ tỷ, tỷ xem rau nhúng, cũng tuyệt ?”
Lâm Thu Quả gật đầu: “Tam Nha giỏi quá!”
Thu Dương thì ăn phần ngấu nghiến, miệng nhét đầy thức ăn, rõ lời:
“Ngon quá, ngon quá. Nương, tỷ tỷ, bài vở hôm nay của , hết lời khen ngợi, chăm chỉ học hành, thể thi đậu Trạng nguyên.”
Lâm Thu Quả gắp thức ăn cho khuyến khích: “Lời tất lý lẽ xác đáng, học hành chăm chỉ.”
Thu Dương liên tục gật đầu, đó : “Các tỷ tỷ cũng học , chỉ tiếc là cho phép nữ t.ử thi công danh.”
Nhị Nha : “Không , nghĩ kỹ , đợi khi chữ nhiều hơn, sẽ giúp Nương mở một quán nữ công, tài nghệ của Nương, cộng thêm học thức của , ở trấn nhỏ chắc chắn sẽ yêu thích. Lần chúng cửa hàng giao túi thêu, một ở thành còn , tài nghệ của Nương thể sánh ngang với những thợ thêu trong cung đấy.”
Tam Nha đôi mắt đảo nhanh một cái, : “Muội cũng để tâm gì đến công danh, một nữ , dạy khác sách chữ. Thu Dương! Chuyện công danh thì giao cho đó!”
Thu Dương lập tức thẳng , “Đệ nhất định sẽ khổ học, các nàng thất vọng!”
Phan Xảo Liên vui vẻ gật đầu, đôi mắt gần như híp thành một đường, một bên vẫn quên dặn dò mấy đứa trẻ: “Ăn chậm thôi, đừng nghẹn, trong nồi vẫn còn nhiều lắm.”
Lâm Thu Quả cả nhà hòa thuận, trong lòng cảm thấy ấm áp, cảm động...
Hơi nóng trong nhà càng lúc càng đậm, ngập tràn hương vị thức ăn và tiếng vui vẻ của gia đình.
Mọi mặc áo đông ấm áp, chân giày bông ấm áp, miệng ăn lẩu ngon lành. Ánh lửa than chiếu rọi lên gương mặt mỗi , đỏ hồng, tràn đầy vẻ hạnh phúc.
Sau bữa cơm, cả nhà lập tức tản . Họ quây quần bên lò than, tiếp tục trò chuyện.
Lâm Thu Quả kể những chuyện thú vị ở quán mì, chọc cho phá lên; Nhị Nha, Tam Nha, Thu Dương thì một câu một câu chia sẻ những điều mắt thấy tai ở trường.
Phan Xảo Liên lặng lẽ lắng , nụ khóe môi bao giờ tắt.
Sự thăng tiến của cuộc sống khiến mỗi trong họ thêm dũng khí để “dệt nên” những ước nguyện .
Đêm dần khuya, bên ngoài cửa sổ tuyết vẫn bay lất phất.
Lâm Thu Quả như thành một sứ mệnh nào đó, tâm thả lỏng.
Nàng dần chìm giấc mộng.
Trong mơ, là dáng vẻ khi họ trưởng thành, là cả nhà hạnh phúc sum vầy trong một biệt viện lớn hơn.
Tam Nha lanh lợi tinh nghịch trở thành một nữ điềm đạm;
Thu Dương khiêm khiêm quân t.ử trở thành Trạng nguyên lang danh tiếng lẫy lừng;
Phan Xảo Liên và Nhị Nha, thì mở một quán nữ công, dạy các thiếu nữ cắt, may, thêu, nhiều con nhà tìm đến vì danh tiếng.
Còn nàng, thì trở thành phú hộ đầu kinh thành, tuy là thương nhân, địa vị cao, nhưng vẫn luôn là hậu thuẫn vững chắc nhất của họ...\
Hết truyện.