Nhưng làm phi công cũng rất hấp dẫn đối với cậu, nên cậu muốn thử.
Như vậy, học Bắc Đại trước, sau khi tốt nghiệp sẽ học phi công, đó thực sự là lựa chọn đẹp cả đôi đường.
Trên mặt Lưu Cương hiện lên nụ cười, ông ta đi tới vỗ vai Lâm Khải: "Khá lắm thằng nhóc này, đến lúc đó tôi sẽ chờ cháu đến!"
Khi vỗ xong, ông ta mới nhìn thân hình của cậu bé trước mắt, đã đứng ngang vai ông ta thì khuôn mặt của ông ta nhăn lại ngay lập tức.
"Cháu mới 12 tuổi mà cao như vậy à?"
"Cả ba mẹ cháu đều rất cao à?"
Lâm Khải bối rối,"Ba cháu cao 1m85, còn mẹ cháu... Gần 1m7."
Khuôn mặt của Lưu Cương hoàn toàn trở nên suy sụp.
Xong con bê, đứa nhỏ này chắc chắn là sẽ thừa hưởng gen từ ba mẹ rồi!
Có thể con trai có chiều cao sẽ là điểm ưu thế... Tuy nhiên, đây lại là điều hạn chế với việc tuyển dụng phi công!
Phi công không thể quá cao!!
Thân cao trên 1m85 sẽ không thể trở thành phi công, còn từ 1m80 đến 1m85 cũng sẽ bị hạn chế về loại máy bay có thể lái.
Trước khi đi, Lưu Cương không thể không nhắc nhở: "Bổ sung dinh dưỡng ít đi một chút, đừng để mình lớn lên quá cao."
Cuối cùng ở nước Mỹ, Triệu Uyển Thanh cũng biết chuyện con trai được tuyển làm phi công sau đó bị cậu cự tuyệt.
Ba mẹ đều không ở bên cạnh, Lâm Khải vẫn thường xuyên bảo trì liên hệ cùng cha mẹ như cũ.
Triệu Uyển Thanh ở trong điện thoại, chỉ nói tôn trọng ý kiến của cậu, cậu muốn sao thì làm vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-681.html.]
Dù là lựa chọn làm phi công hay vẫn là muốn như bình thường sống cuộc sống đại học, cô đều tôn trọng quyết định của con mình.
Tuy nhiên, sau khi gọi điện thoại được mấy ngày, Triệu Uyển Thanh lại nhận được điện thoại của con trai lớn.
"Tốt nghiệp đại học xong lại đi làm phi công?" Giọng nói của Triệu Uyển Thanh đầy kinh sợ vang lên qua điện thoại.
Làm như vậy cũng được nữa hả?
Cô cầm điện thoại, môi mấp máy, nói không nên lời.
Nghĩ lại thì con trai mình tính là đại học tốt nghiệp xong cũng còn rất nhỏ, đến lúc đó lại đi đăng kí làm phi công. Làm sao mà không được?
Hai mẹ con ở trong điện thoại lại nói thêm mấy chuyện, sau đó Triệu Uyển Thanh mới cúp điện thoại.
Từ lúc trở lại Mỹ sau kỳ nghỉ, nhiệm vụ học tập của Triệu Uyển Thanh càng thêm bận rộn.
Đây là năm du học cuối cùng của cô, lúc này cũng đang là giai đoạn mấu chốt.
Tháng sáu, thông qua kì thi, hoàn thành luận văn tốt nghiệp cùng bảo vệ đồ án tốt nghiệp thì quá trình du học của cô sẽ chính thức hoàn thành.
Học kì cuối cùng này, trường học sắp xếp chương trình học không nhiều nên Triệu Uyển Thanh muốn qua môn cũng không quá khó.
Nhưng cô có yêu cầu với chính mình, mỗi môn đều phải đạt A hoặc A+ vì vậy nên việc học trở nên khó khăn hơn nhiều.
Bận rộn ôn tập cùng thực tập, Triệu Uyển Thanh còn tận dụng mọi thứ để hoàn thành luận văn tiến sĩ.
Nhưng sinh viên khác làm xong luận văn tốt nghiệp đã bị gầy mất ba cân, nghe tiếng thôi là đã sợ vỡ mật, nhưng đối với Triệu Uyển Thanh lại mười phần nhẹ nhàng.
DTV
"Thôi thì viết về ca phẫu thuật cho Khải Lợi lần trước đi..." Triệu Uyển Thanh đã sớm ấp ủ trong lòng.
Trong bụng đã tích được một số kinh nghiệm nên khi cô bắt đầu viết luận quả thật giống như có thần trợ công vậy.