Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 678
Cập nhật lúc: 2025-03-31 12:03:56
Lượt xem: 4
Sau khi xuống xe lửa, Triệu Uyển Thanh lập tức nhìn thấy chiếc xe đến đón mẹ con họ.
"Chào phu nhân, tôi là thư ký của lãnh đạo, ngài có thể gọi tôi là tiểu Lý." Tiểu Lý giơ tấm bảng lên, cổ đều sắp duỗi dài rồi, cuối cùng cũng đợi được phu nhân huyện trưởng đã chờ đợi từ lâu.
"Xin chào." Triệu Uyển Thanh cười tủm tỉm bước lên chào hỏi.
"Sáng nay lãnh đạo có cuộc họp, tôi đến đón ngài và hai tiểu đồng chí về nhà, buổi trưa lãnh đạo sẽ về sau." Tiểu Lý nhiệt tình giúp đỡ xách hành lý, sau đó muốn tiến lên mở cửa xe cho Triệu Uyển Thanh.
Triệu Uyển Thanh nhìn chiếc xe có biển số đặc biệt trước mặt, lại nhìn thư ký tiểu Lý, mí mắt khẽ giật giật.
Đây... có được tính là 'dùng phương tiện công vào việc tư' mà đời sau thường nhắc đến hay không?
Không phải nhà bọn họ thiếu chút tiền mua xe này, nhưng nếu để cho người ta lợi dụng chuyện này để đăng báo thì sẽ gây ảnh hưởng không tốt.
"Tiểu Lý, nếu cậu có việc thì cứ đi trước đi, ba mẹ con chúng tôi có thể tự mình bắt xe đến đó." Triệu Uyển Thanh nói.
Tiểu Lý sửng sốt một chút, sau đó cười nói: "Phu nhân đừng lo, trước khi tôi đến đây, lãnh đạo cũng đã dặn dò rồi, xe lần này là việc riêng của ngài ấy, ngài ấy đã trả tiền xe rồi."
Về phần bản thân anh ấy... Hôm nay không phải đi làm.
Anh ấy dùng thời gian cá nhân của mình để nịnh bợ, không đúng, là giúp đỡ lãnh đạo một số việc riêng thì sao chứ?
Nghe được những lời này của anh ấy, trái tim đang lơ lửng của Triệu Uyển Thanh mới cảm thấy yên tâm.
Cũng đúng, Lâm Thiệu Hoa là người cẩn thận và nghiêm túc như vậy, sao có thể mắc sai lầm trong những chuyện nhỏ nhặt như vậy chứ?
Xe chạy thẳng một mạch, khung cảnh ngoài cửa sổ ngoài những dãy núi xa xa ra thì chỉ còn lại những căn nhà nhỏ thấp bé.
Cặp song sinh sống ở Bắc Kinh lâu rồi cũng không kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-678.html.]
Thang Viên: "Nơi ba làm việc trông gần giống quê của chúng ta."
Đoàn Tử: "Ừm, chỗ này còn nghèo nàn hơn cả quê của chúng ta, kinh tế ở đây chắc chắn không được tốt lắm."
Dù sao hai đứa cũng là người đến từ tỉnh Lũng Tây, cũng không phải là đứa trẻ sinh ra và lớn lên ở thành phố lớn, vẫn có thể chấp nhận được với sự khác biệt của địa phương nhỏ và lớn như vậy.
Sống trong sự hun đúc của người cha tham gia chính trị như Lâm Thiệu Hoa, hơn nữa có cả Màn Thầu, người anh cả đi theo bước chân của cha dẫn đường, hiện tại Đoàn Tử cũng học được một chút tinh túy của cha anh mình.
Thư ký Lý ngồi ở ghế lái phía trước nghe được thì toát mồ hôi, trong lòng âm thầm cảm thán, quả không hổ danh là con nhà huyện trưởng, lại còn biết phân tích cả vấn đề kinh tế.
Xe dừng lại trước một dãy nhà nhỏ, thư ký Lý dẫn bọn họ đi vòng qua những tòa nhà nhỏ, đi đến khoảng sân nhỏ nơi Lâm Thiệu Hoa ở.
"Những khu nhà phía sau đều mới được xây dựng cách đây không lâu, ban đầu lãnh đạo được sắp xếp ở bên đó, nhưng lãnh đạo là người tốt, để lại căn nhà đó cho chúng tôi ở, bản thân thì dọn đến khoảng sân nhỏ này." Khi thư ký Lý nhắc đến chuyện này, trong mắt còn tràn đầy sự cảm kích và ngưỡng mộ.
Triệu Uyển Thanh đứng ngoài cổng, ngẩng đầu nhìn những những dãy nhà ngang mới toanh kia, lại nhìn căn nhà nhỏ có hai tầng, hơi đổ nát trước mặt.
"... Ừm."
Lự kính của tiểu Lý dành cho Lâm Thiệu Hoa cũng quá nặng rồi!
Nếu là cô thì cô cũng không chọn sống trong nhà tầng kia, ngôi nhà đơn có hai tầng này còn tuyệt vời hơn!
Không bị chật chội, còn có thể trồng rau!
Nhưng hiển nhiên ý tưởng của người ở thời đại này khác với ý tưởng của cô, so với ngôi nhà thấp bé thì mọi người thường khát khao được sống trong những ngôi nhà cao tầng hơn.
Bởi vì những ngôi nhà cao tầng như vậy chính là biểu tượng của các thành phố lớn.
DTV
Sau khi đưa ba người họ đến nơi, Tiểu Lý cũng không ở lại lâu liền đi rồi.