Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 643
Cập nhật lúc: 2025-03-31 12:02:40
Lượt xem: 7
"Trong hai tháng này có lẽ thư thông báo du học sẽ được gửi xuống, em chịu khó chạy đến trường vài chuyến." giáo sư Chu dặn dò Triệu Uyển Thanh.
Triệu Uyển Thanh: "Vâng." Việc được cử đi du học này cô đã được giáo sư Chu thông báo cho từ một tuần trước rồi nên cô cũng không hỏi gì thêm.
Lúc chuẩn bị rời đi, giáo sư Chu đã gọi cô lại: "Uyển Thanh à, sau này có thời gian thì quay về thăm trường..."
Thật ra ông ấy còn muốn nói rất nhiều. Triệu Uyển Thanh, em là học trò ưu tú nhất mà thầy từng dẫn dắt.
Nhưng lời đến khóe miệng lại không nói ra được.
Cô là học trò ưu tú nhất của ông ấy nhưng ông ấy biết mình không phải thầy giáo ưu tú nhất trong đời cô.
Trong tương lai, học trò của ông ấy sẽ trò giỏi hơn thầy, có thể nhìn thấy thế giới rộng lớn hơn, lập nên vùng trời to lớn hơn.
Giọng nói của ông ấy không ổn định như ngày xưa, Triệu Uyển Thanh có thể nghe ra ông ấy đang kích động.
Cô nhìn thầy mình, hốc mắt cũng nóng lên.
Trong đầu cô hiện lên như một thước phim, hình ảnh thầy dốc lòng dạy bảo và dẫn dắt cô đã in sâu vào trí nhớ, cô cong môi mỉm cười: "Vâng ạ."
Chào tạm biệt thầy giáo, Triệu Uyển Thanh nghiêng đầu nhìn thấy Lâm Thiệu Hoa cũng mặc áo cử nhân giống như mình.
DTV
"Chúng ta cũng chụp một tấm ảnh." Lâm Thiệu Hoa nhìn thấy hốc mắt cô hơi đỏ, anh đến lôi kéo cô.
Triệu Uyển Thanh thấy thợ chụp ảnh trên bãi tập còn chưa đi thì cười nói: "Được."
Hai người đứng trên bãi tập chụp chung một bức ảnh, lại hỏi thợ chụp hình địa chỉ để nhận ảnh rồi mới rời đi.
Trên đường trở về, Triệu Uyển Thanh nắm tay Lâm Thiệu Hoa, trong lòng bùi ngùi mãi không thôi.
"Em nhớ lúc anh tốt nghiệp cao trung, hai chúng ta cũng chụp chung một bức ảnh."
Lâm Thiệu Hoa nắm tay cô chỉ: "Lúc đó em còn mang thai Màn Thầu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-643.html.]
Hai người nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy sự yêu thương trong mắt đối phương.
"Quay về em sẽ gom tất cả những bức ảnh này lại, mua một quyển album, xếp tất cả chúng vào đó, chờ sau này chúng ta già rồi thì từ từ xem lại."
"Được."...
Sau khi Lâm Thiệu Hoa tốt nghiệp, quả nhiên anh được gọi ở lại Bắc Kinh, còn phân đến văn phòng thị chính Bắc Kinh.
Mới ra trường học lại bước vào đơn vị mới, Lâm Thiệu Hoa lập tức rơi vào vòng quay bận rộn không hề có được chút kẻ hở thời gian nào.
Trong lúc anh bận rộn, Triệu Uyển Thanh thì không.
Nửa cuối năm cô phải xuất ngoại nên thừa dịp lúc này đang rảnh rỗi mà ở nhà với mấy đứa bé, ngoài ra còn phải làm các bước chuẩn bị và sắp xếp vấn đề kinh doanh trong nước cho tốt.
Đầu tiên nhất là khuếch trương nhà hàng Khả Lạt.
Cô đã quyết định sẽ khai trương thêm một nhà hàng ở Thượng Hải, địa điểm thì không thành vấn đề nhưng thời gian lại không phải hiện tại.
Khai trương nhà hàng lẩu vào ngày hè nóng bức còn không phải đang chờ lỗ vốn sao?
Thế nhưng dù chưa thể bán lẩu nhưng trước nhất vẫn có thể mở bán trà sữa.
Sau khi Triệu Uyển Thanh thương lượng với đầu bếp Phòng và đầu bếp Chu, ba người nhất trí để đầu bếp Phòng ở lại quản lý Khả Lạt ở Bắc Kinh, còn đầu bếp Chu đi theo Triệu Uyển Thanh đến Thượng Hải.
Sau khi đã quyết định thời gian xuất phát thì Phạm Hòa Bình đã tìm đến nơi.
"Cậu sắp đi Thượng Hải sao? Tôi cũng muốn đi." Không có Phạm Hòa Bình không có náo nhiệt.
Triệu Uyển Thanh đánh giá cô ấy, cười nói: "Chúng tôi đến bên kia tìm mặt bằng mở nhà hàng, cậu đi theo làm gì? Vẫn nên ở lại thủ đô tận hưởng thế giới của hai người với bạn trai cậu đi."
Phạm Hòa Bình bĩu môi, đánh cô một cái: "Cái gì mà thế giới hai người? Tôi mới không cần đi theo anh ấy. Hừ!"
Nghỉ hè, Đường Tiến đi theo thầy của mình đến phòng thí nghiệm, bận bịu quên cả trời đất, mấy lần Phạm Hòa Bình đến tìm đều thấy anh ta bận rộn.
Phạm Hòa Bình cảm thấy bản thân mình không thể bám vào người ta như thế, cũng nên tìm một số việc để bận rộn, đúng lúc này lại biết được người bạn thân của mình muốn đến Thượng Hải.