Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 60
Cập nhật lúc: 2025-03-24 20:33:41
Lượt xem: 21
Ngày trở về trường học, cô làm bánh thịt và bánh bột ngô để anh mang đi, khi Lâm Thiệu Hoa đứng ở xa xa vẫy tay với ba người trước cửa nhà, anh có thể cảm nhận được tình yêu ấm áp trong lồng ngực.
Trong nhà thiếu một người, trên bàn liền thiếu một đôi đũa, một nửa cái giường cũng trở nên trống rỗng.
Triệu Uyển Thanh một mình ngồi ở trước bàn, cầm lấy tài liệu Lâm Thiệu Hoa để lại cho cô, chậm rãi xem...
Đem đám gà vịt đã lớn đều bán đi, số dư hệ thống tăng lên không ít, những tờ đại đoàn kết trong ví cũng nhiều thêm vài tờ.
Triệu Uyển Thanh đếm tiền và điểm tích lũy của mình, cảm giác cuộc sống càng ngày càng tốt.
Chỉ là mỗi lần xuống sông giặt quần áo, lại cảm thấy cuộc sống này vẫn còn vài chỗ cần cải thiện!
Mới giặt được mấy bộ quần áo ở bờ sông, chợt nghe thấy có người gọi cô.
Triệu Uyển Thanh quay đầu nhìn, đây không phải là cô bé đào đất Quan Âm lần trước sao?
Bây giờ vẫn đang là trời đông giá rét, bước chân của mùa xuân còn chưa tới, nhưng cô gái nhỏ vẫn ăn mặc rất mỏng manh, thân hình cũng rất gầy gò...
DTV
"Gọi chị sao?"Triệu Uyển Thanh hỏi.
Đổng Hiểu Phương do dự một chút, tiến lên cầm quần áo trong tay cô, tỉ mỉ giặt qua, sau đó vắt khô.
Cô bé cầm quần áo sạch sẽ đưa cho Triệu Uyển Thanh xem,"Chị, em có thể giặt quần áo cho chị không? Chị chỉ cần cho em một cái bánh bao đen là được..."
"Em ra ngoài giặt quần áo như vậy, người nhà em biết không?"Triệu Uyển Thanh nhìn cô bé.
"Em... gia đình em ngoài em trai em thì không còn ai..."
Triệu Uyển Thanh sửng sốt,"Em tên là gì?
"Em tên là Đổng Hiểu Phương, em trai em tên là Đổng Hiểu Binh."
Đổng Hiểu Phương... cái tên nghe hơi quen tai.
"Được rồi, nhưng em giặt cho chị một giỏ quần áo lớn như vậy, chị không thể chỉ cho em một cái bánh bao đen, chị sẽ cho em hai cái bánh bột ngô, cứ quyết định như vậy đi."
Đổng Hiểu Phương nhìn giỏ quần áo kia, kích động gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-60.html.]
Triệu Uyển Thanh đứng sang một bên, bảo cô bé cầm gậy giặt quần áo, trong lòng không khỏi chua xót.
"Chị là Triệu Uyển Thanh, là con dâu lớn của tam phòng nhà họ Lâm, em gọi chị là chị Thanh là được."
Đổng Hiểu Phương lập tức miệng ngọt gọi một tiếng chị Thanh.
"Em bao nhiêu tuổi rồi?"
"Chị Thanh, em 14 tuổi rồi, em đã có thể làm được rất nhiều việc."
Triệu Uyển Thanh nhìn thân thể gầy yếu của cô bé, không nói gì.
Cùng tuổi với Lâm lục muội, nhưng hai cô bé lại có số phận hoàn toàn khác nhau...
Lâm Lục muội vẫn là một cô gái đáng yêu có cái miệng háu ăn, mà Đổng Hiểu Phương đã phải bôn ba vì cuộc sống gian khổ.
Nghe cô bé nói trong nhà không còn ai, Triệu Uyển Thanh cũng không lắm miệng hỏi lại.
Đổng Hiểu Phương có động tác lưu loát, nhanh chóng giặt sạch quần áo bẩn và chăn trong rổ.
Cô bé vẫn còn nhỏ tuổi, suy dinh dưỡng lâu năm, cơ thể cũng chưa phát triển, Triệu Uyển Thanh liền giúp cô bé một tay, cùng nhau vắt khô quần áo và chăn.
Triệu Uyển Thanh mang theo cô bé trở về nhà, lấy ra hai cái bánh bột ngô còn ấm từ trong nồi đưa cho cô bé,"Hiểu Phương, lần sau chị giặt quần áo có thể gọi em không?"
Đổng Hiểu Phương lập tức cười nói: "Được được, chị Thanh, chị đến chỗ lần trước gọi em một tiếng, em lập tức tới ngay."
Cô bé cầm hai cái bánh bột ngô, đang chuẩn bị đi thì lại bị Triệu Uyển Thanh gọi lại.
"Trong nhà còn thừa chút củ cải thái sợi, nếu em không chê cũng lấy luôn đi, ăn kèm với bánh bột ngô."
Triệu Uyển Thanh đưa cho cô bé một cái bát nhỏ, bên trong là củ cải sợi cay còn dư lại giữa trưa.
Đổng Hiểu Phương còn đang do dự, Triệu Uyển Thanh liền trực tiếp dúi vào tay cô nhóc,"Cầm đi."
Buổi tối mẹ Lâm trở về, Triệu Uyển Thanh hỏi bà về chuyện của nhà Đổng Hiểu Phương.
Mẹ Lâm thở dài, nói: "Con bé là một đứa trẻ đáng thương, cha con bé mất sớm, mẹ con bé tái hôn, bỏ rơi con bé và em trai lại trong thôn, khiến hai chị em họ sống như người ăn xin..."
Triệu Uyển Thanh lại hỏi: "Không có họ hàng tiếp tế sao?"