Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 566
Cập nhật lúc: 2025-03-30 08:12:50
Lượt xem: 3
Hiện nay, mẹ Lâm làm quản lý cho Trần Ký ở thủ đô, chị cả Triệu làm đầu bếp bánh ngọt, mẹ Triệu hỗ trợ chị ấy, cha Triệu làm người bán hàng, khi Đổng Hiểu Hà được nghỉ hè cũng đến Trần Ký hỗ trợ.
Doanh số bán hàng của hai cửa hàng ở thủ đô đều rất ổn định, có thể kiếm tiền về cho Triệu Uyển Thanh.
Ở nhà nằm ngửa hơn mười ngày, Triệu Uyển Thanh đã nạp đầy điện, cô thu dọn đồ đạc, tiếp tục xuất phát một lần nữa.
Lần này cô muốn đến Xuyên Du (*), tìm đối tác mở nhà hàng lẩu.
(*) Xuyên Du: Tứ Xuyên và Trùng Khánh. ...
Cả tháng bảy, khu vực Xuyên Du giống như biến thành lò than.
Tuy nơi này rất nóng nhưng tia tử ngoại lại rất ít, nghe nói vì tầng mây tương đối dày, có thể ngăn cản tia tử ngoại, cũng vì vậy mà có nhiều người đến từ Xuyên Du lại khá trắng.
Xuống xe, Triệu Uyển Thanh tìm khách sạn ở lại trước, sau đó mới ra đường phố ăn cơm.
Lần trước cô và Lâm Thiệu Hoa đã đến nhà hàng quốc doanh kia, hương vị ở đó không tệ, món cay Tứ Xuyên được làm rất chính thống nên lần này Triệu Uyển Thanh lại đến nơi đó.
Đang vào giữa trưa nhưng trong nhà hàng quốc doanh này lại không có nhiều người đến dùng cơm. Triệu Uyển Thanh gọi một lượt ba bốn món cay Tứ Xuyên, khiến anh trai nhỏ bưng đồ ăn cũng phải nhìn cô nhiều lần hơn: "Đồng chí, không được lãng phí đồ ăn đâu ạ!"
Triệu Uyển Thanh chỉ về phía cách đó không xa: "Tôi ở đằng kia, ăn không hết tôi cũng có thể gói mang về."
Dứt lời, cô rút ra hai gói thuốc, bí mật cho anh trai nhỏ.
Anh trai nhỏ nhận lấy thuốc lá, thái độ phục vụ lập tức từ dưới đất đã tăng vọt lên trời, mặt mày hớn hở, lúc bưng đồ ăn lên còn tiện tay rót cho cô một ly nước ấm.
Triệu Uyển Thanh vừa ăn vừa tán gẫu với anh trai nhỏ này: "A, món gà cung bảo của các cậu rất ngon, món cá sốt cay này cũng thế, rất ngon!"
Cô giơ ngón tay cái lên khen ngợi hết lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-566.html.]
Anh trai nhỏ này nghe cô nói cũng cảm thấy đắc ý, nói: "Đó là đương nhiên! Đầu bếp của nhà hàng quốc doanh chúng tôi có thể kém sao?"
Triệu Uyển Thanh cong môi cười mà không trả lời.
Lúc này cô mới uyển chuyển ngỏ ý muốn gặp đầu bếp ở đây một lần, lại cẩn thận gửi thêm cho anh trai nhỏ này một gói thuốc lá.
Dưới sự hấp dẫn của ba gói thuốc này, anh trai nhỏ đã dẫn Triệu Uyển Thanh đến phía sau nhà bếp.
Trong phòng bếp, một người đàn ông mập mạp mang tạp dề, tay cầm chảo lớn đảo liên tục, vang lên tiếng leng keng không ngừng, trong nồi tỏa ra vị cay rất nồng, rất mê người.
Triệu Uyển Thanh chờ vị đầu bếp kia đã nấu xong mới bước đến tặng t.h.u.ố.c lá cho người ta.
"Tay nghề nấu nướng của ngài thật tốt, ngài mau hút thuốc, nghỉ ngơi một lát!"
DTV
Đầu bếp béo là người hiền lành, ông ấy cầm điếu thuốc vừa hút vừa tán gẫu với cô.
"Tôi ấy à? Tôi đã làm nghề này vài chục năm nay rồi. Từ khi còn bé, trong nhà rất nghèo, cha mẹ tôi để tôi đi theo một vị đầu bếp học nghề, học cũng nhiều năm... Sau đó thì đến chỗ này làm đầu bếp chính."
"Tôi làm sao được xem là tài giỏi? Nếu nói về làm món Tứ Xuyên thì thầy của tôi mới là đệ nhất! Nếu quay lại một trăm năm về trước, khi đó hoàng đế vi hành đến quán lẩu mà tổ tiên của thầy tôi bán. Món cay Tứ Xuyên làm rất ngon! Đều là gia truyền cả..."
Vốn dĩ Triệu Uyển Thanh chỉ muốn tùy ý trò chuyện một lát để hiểu về tình hình đầu bếp ở địa phương nhưng không ngờ người đầu tiên mà mình tìm đến lại khiến cô bất ngờ đến vậy.
Cô lập tức hỏi: "Vậy bây giờ nhà thầy của ngài vẫn còn mở quán lẩu sao? Tôi muốn được gặp ông ấy.
Đầu bếp béo đánh giá cô mà không nói gì.
Triệu Uyển Thanh tự giới thiệu mình: "Tôi là người làm ăn đến từ thủ đô, tôi dự định mở nhà hàng lẩu ở thủ đô nhưng đang lo vì chưa tìm được đầu bếp chính..."
Đầu bếp béo tim lặng, thở dài một hơi, cuối cùng vẫn đưa địa chỉ cho cô.
"Thầy của tôi đã không còn ở đây nữa, một đàn em của tôi là người kế thừa tay nghề của ông ấy."