Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 542
Cập nhật lúc: 2025-03-29 21:41:19
Lượt xem: 2
Triệu Uyển Thanh cảm thấy khó xử, nói: "Kỳ nghỉ đông của cháu và Thiệu Hoa không được dài nên ở lại đây cũng không được bao lâu cả, hơn nữa chúng cháu còn phải đọc sách chuyên ngành của mình..."
Thật ra cô cũng không phải đang tìm cớ, vốn dĩ Triệu Uyển Thanh đã dự định tiếp tục học môn chuyên ngành trong kỳ nghỉ đông này, nếu kịp thời gian, khi quay lại thủ đô cô còn muốn viết một bài luận văn.
Trâu Xuân Hoa nói: "Vậy phải củng cố việc học của các cháu trước, việc học của các cháu vẫn quan trọng hơn..."
Bà ấy nhìn thấy Màn Thầu đang ngồi trong phòng, đột nhiên nói: "A! Hay là để Màn Thầu nhà cháu dạy đi! Màn Thầu nhà cháu tài giỏi biết bao..."
Triệu Uyển Thanh không tự mình quyết định, sau khi cô hỏi ý kiến của Màn Thầu, thế nhưng Màn Thầu lại không phản đối.
Song phương hẹn giờ học, Trâu Xuân Hoa vui mừng rời đi.
Thế là vào kỳ nghỉ đông này, Màn Thầu lại có thêm một nhiệm vụ là dạy thêm. Nếu đã dạy thêm cho một người...
Màn Thầu quét mắt nhìn em trai, em gái mình đang chơi đùa cực kỳ vui vẻ trong sân.
"Đoàn Tử, Thang Viên, bắt đầu từ ngày mai, hai đứa theo anh học bổ túc." Dứt lời, Màn Thầu đã chắp tay sau lưng rời đi.
Đoàn Tử, Thang Viên: "..."
Suy nghĩ đầu tiên hiện trong đầu là, chúng cũng không chọc phải người nào cả. ...
Trở về vào ngày thứ ba, Triệu Uyển Thanh dẫn cả nhà mình về nhà mẹ đẻ.
Kỳ nghỉ đông ở nhà họ Triệu cũng vô cùng náo nhiệt, hai con trai một ở nam, một ở bắc đều dẫn con dâu và cháu nội trở về, ngoại trừ con trai út phải ở lại thủ đô vì lý do đặc biệt thì nhà họ Triệu thế này đã đoàn tụ đầy đủ rồi.
Cha Triệu và mẹ Triệu nhìn thấy cả nhà con gái thứ hai đến cũng vui mừng vô cùng, giữa trưa hôm đó đã làm một bàn cơm rất lớn, Cha Triệu phụ trách đào tất cả rượu mình đã tàng trữ trước đó lên, người một nhà uống đến mức mặt mũi đều đỏ bừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-542.html.]
"Năm nay cha mẹ chờ đợi em trai út biểu diễn đi! Em ấy đã tiết lộ trước với con, em ấy đứng ở hàng thứ hai, vị trí thứ ba từ trái sang trong đoàn hát đệm." Triệu Uyển Thanh trêu chọc nói.
Cha Triệu và mẹ Triệu đều vô cùng cảm khái, không ngờ con trai út của mình học ca hát giỏi như vậy, bây giờ đã leo lên được chương trình Vãn Xuân của quốc gia rồi.
DTV
Cha Triệu hạ quyết tâm, nói: "Công xã của chúng ta cũng chỉ có một chiếc tivi, đến lúc đó cha đi mượn về để người của toàn thôn chúng ta đều có thể nhìn thấy Tiểu Nhạc được lên tivi."
Chơi ở nhà mẹ đẻ suốt một ngày, lúc gần ra về mẹ Triệu muốn giữ ba đứa bé lại: "Quanh năm suốt tháng, mấy đứa Màn Thầu đều ở thủ đô, mẹ và cha con còn chưa được gặp vài lần, để chúng ở lại với chúng ta thêm vài ngày nữa đi!"
Ba đứa bé cũng không có ý kiến gì, Triệu Uyển Thanh và Lâm Thiệu Hoa quyết định để chúng ở lại.
Trên đường về nhà, Lâm Thiệu Hoa thấy vợ mình cúi đầu cười trộm: "Em cười cái gì?"
Triệu Uyển Thanh nắm tay anh dán vào má mình, cảm thấy ấm lên mới nói: "Hi hì, chẳng phải cha mẹ em vừa mới nói quanh năm suốt tháng không nhìn thấy mấy đứa bé được vài lần sao? Chờ em mời họ đến thủ đô rồi, để xem quanh năm suốt tháng họ có thể nhìn được mấy lần, ha ha ha."
Lâm Thiệu Hoa đã biết trước kế hoạch của cô nên cũng cười nói: "Ừm."
Giao thừa, người của nhà họ Lâm đều tập trung ở phòng cũ.
Đồ ăn năm nay càng phong phú hơn những năm qua, người của đại phòng và tam phòng trông có vẻ tươi sáng và xa hoa hơn mấy năm trước.
Tuy bây giờ người của nhà họ Lâm cũng đã nhiều hơn, phải phân biệt bàn lớn bàn nhỏ, người lớn đều ngồi hết ở bàn lớn, người nhỏ thì ngồi vào bàn nhỏ.
Bầu không khí trên bàn nhỏ của mấy đứa bé rất náo nhiệt, chúng đều là anh chị em họ với nhau, cho dù nửa năm không gặp nhưng cũng rất thân thiết.
Thế nhưng không khí trên bàn của người lớn hơi kỳ lạ, người của đại phòng và tam phòng vẫn ổn, chỉ có nhị phòng hơi im lặng.
Cuộc sống của nhị phòng vẫn không quá tốt, ăn mặc không mới không cũ.