Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 524
Cập nhật lúc: 2025-03-29 21:39:59
Lượt xem: 5
Hôm sau khi lên lớp, Phạm Hòa Bình đã nói chuyện này với Triệu Uyển Thanh, còn cố ý dặn dò cô: "Nhớ dẫn theo cả Lâm Thiệu Hoa và ba đứa trẻ nhà cậu đến nhé, mẹ tôi yêu trẻ con lắm đấy!"
Triệu Uyển Thanh có chút sững sờ.
Mặc dù cô từng có chút quen biết với cha của Phạm Hòa Bình, nhưng mà... Cũng không tốt đến mức có thể được mời đến nhà làm khách đúng chứ?
Cô cảm giác trong chuyện này còn có một số lý do khác...
Triệu Uyển Thanh mang tin tức này về nhà, hỏi: "Có phải có liên quan gì đến anh không?"
Lâm Thiệu Hoa gật đầu.
Bài viết lần trước anh ấy gửi cho tòa soạn báo đã mang lại sự oanh động trước nay chưa từng có, bây giờ anh ấy ở đại học Thanh Hoa có thể nói là ngày nào cũng có giáo viên muốn gặp anh ấy...
Vừa rồi khi nghe vợ mình nói cha của Phạm Hòa Bình, cũng chính là vị lãnh đạo lần trước, anh ấy lập tức đoán được có lẽ là do vị lãnh đạo kia muốn tìm mình.
Muốn theo con đường chính trị cũng không phải chỉ dựa vào đam mê và năng lực là có thể làm được, trong nhiều trường hợp còn phải xem xét tình hình. Ví dụ như là có người làm hậu thuẫn.
Về phần bến tàu của nhà họ Phạm này có thể dựa vào hay không... Lâm Thiệu Hoa cảm thấy anh ấy phải gặp trực tiếp mới có thể biết rõ được.
Anh ấy có tham vọng chính trị của mình, nhưng nếu như con đường của cả hai khác nhau, anh ấy thà rằng cả đời cứ cắm rễ ở cơ sở làm việc thiết thực, cũng không đầu hàng trước quyền lực và giàu sang.
Cuối tuần, cả nhà Triệu Uyển Thanh dậy thật sớm, sau khi ăn mặc và chải chuốt một chút, lập tức cầm theo quà đã chuẩn bị xong đến nhà họ Phạm.
Nhà họ Phạm ở trong đại viện, bên ngoài có mấy tầng lính canh, lúc cả nhà Triệu Uyển Thanh đến cổng thì nhìn thấy Phạm Hòa Bình.
"Tôi đích thân đến đón mọi người." Phạm Hòa Bình cười hì hì chạy đến, sau đó đột nhiên dừng lại, hai mắt không chớp nhìn chằm chằm ba đứa trẻ.
"Không ngờ con của cậu lại lớn như vậy..." Trong lòng Phạm Hoà Bình đột nhiên như có thứ gì bị vỡ làm hai nửa, vĩnh viễn không thể hàn gắn lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-524.html.]
Đoàn Tử là đứa bé lanh lợi nhất, nhìn thấy cô ấy thì lập tức lên tiếng nói: "Chào chị ạ, em tên là Lâm Huy, tên gọi ở nhà là Đoàn Tử."
Thang Viên cũng không yếu thế nói: "Chị ơi, em tên là Lâm An, chị có thể gọi em là Thang Viên -"
Màn Thầu: "Em tên là Lâm Khải, đây là em trai em gái của em, hai đứa là anh em song sinh."
Phạm Hòa Bình cười xoa đầu của ba đứa trẻ, sau đó lại nghiêm mặt dạy dỗ nói: "Dì không phải là chị của mấy đứa, phải gọi là dì, dì và mẹ của mấy đứa là bạn học đấy!"
Cô ấy năm nay cũng sắp 23 rồi, cũng không nhỏ hơn Triệu Uyển Thanh mấy tuổi, bị gọi là chị không phải rất thiệt thòi sao?
Phạm Hòa Bình dẫn bọn họ vào trong phòng khách, mẹ Phạm với Phạm Vệ Cương đã ngồi sẵn ở trong.
DTV
Phạm Vệ Cương nhìn thấy có người bước vào, híp mắt đánh giá qua một lượt, đúng là hai người ông từng gặp qua.
"Lâm Thiệu Hoa, Triệu Uyển Thanh, tới đây ngồi đi." Ông ấy tiến tới chỗ hai người bắt tay, sau đó chỉ vào cái sô pha bên cạnh, thái độ thân thiện hơn rất nhiều.
Mẹ Phạm thấy ba đứa nhóc con đáng yêu, đôi mắt cười đến mức rõ cả nếp nhăn, nắm lấy tay ba đứa nhóc trực tiếp đi vào trong phòng chơi.
Mẹ Phạm đi rồi, Phạm Hòa Bình thì vẫn còn ăn vạ trong phòng khách, Phạm vệ Cương cũng không thèm quản cô ấy, chỉ nói chuyện phiếm với hai vợ chồng Triệu Uyển Thanh.
"Lần trước ít nhiều gì cũng nhờ có hai người, miệng vết thương của tôi mới nhanh lành như vậy, vừa trở về thành phố chưa tới nửa tháng đã có thể tháo băng." Phạm Vệ Cương xoa xoa cái chán của mình, cười với Triệu Uyển Thanh.
Triệu Uyển Thanh cũng nghiêm túc nhìn chằm chằm cái chán của anh,"Học y chính là vì để cứu người, chỉ là tiện nay thôi không gọi là tốn công tốn sức gì."
Tuy rằng người đang ngồi trước mặt cô là người giữ chức lớn trong thành phố, nhưng thái độ của Triệu Uyển Thanh trước sau đều như một, không nịnh nọt cũng không để mất lòng.