Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 52
Cập nhật lúc: 2025-03-24 20:33:17
Lượt xem: 30
Trong phòng bếp phụ nữ nhiều, nấu ăn cũng nhanh, vừa đến giữa trưa, cơm tất niên đã được bày biện gọn gàng trên bàn.
Nhà tổ Lâm gia có một cái bàn tròn lớn, người của ba nhà ngồi vào tuy rằng hơi chật một chút, nhưng cũng có thể miễn cưỡng ngồi được.
Triệu Uyển Thanh ngồi cạnh mẹ Lâm và tiểu Lâm, Lâm Thiệu Hoa ngồi cạnh ông nội Lâm. Ông nội Lâm vừa di chuyển đôi đũa của mình, những người khác lập tức giành thức ăn.
Sau đợt đầu tiên, gà rán Triệu Uyển Thanh làm đều bị cướp hết.
Mấy đứa nhóc này vừa rồi lúc người lớn đang nấu cơm ở phòng bếp đã ngửi được mùi thơm của gà rán, lúc gà được bày lên bàn liền nhìn không rời mắt, đợi lúc ăn cơm sẽ gắp một miếng.
"Thơm quá!" Lâm tứ muội nói với Lâm nhị đệ.
Lâm nhị đệ ăn như hổ đói, căn bản không có thời gian để ý đến cô nhóc.
"Ăn ngon quá..." Lâm ngũ muội ăn xong một miếng, còn muốn ăn thêm lại phát hiện đĩa gà rán trên bàn đã trống không.
Bác dâu hai nhà họ Lâm chậm rãi nói: "Vừa được bọc bột mì vừa thêm trứng gà... có thể không ngon sao?"
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người cúi đầu gặm gà rán, trên bàn cơm yên tĩnh một lúc, sau đó lại bắt đầu đại chiến cướp thức ăn.
Bữa cơm tất niên này trôi qua, không có lấy một món ăn thừa.
Sau khi tam phòng nhà họ Lâm rời đi, ông nội Lâm còn ngồi ở trên kháng nhớ lại,"Tôi trước kia thích ăn thịt khô nhất, hôm nay ăn giò heo kho tàu vợ Thiệu Hoa làm, lại cảm thấy thịt khô có chút vô vị..."
Đĩa móng heo vừa rồi, là món ăn thứ hai bị cướp sạch sau gà rán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-52.html.]
Thật ra người thời đại này thích ăn thịt mỡ nhất, người hiện đại lại thích ăn móng heo, chân vịt, cổ vịt, chân gà...
Nhưng tay nghề của Triệu Uyển Thanh rất tốt, người Lâm gia rất tin tưởng khả năng nấu nướng của cô, cho nên ngay cả móng heo bình thường không thích ăn cũng cướp sạch, gắp ăn thử, há, đúng là rất ngon!
Ăn xong cơm tất niên, Lâm Thiệu Hoa liền đem câu đối xuân đã viết xong trước đó lấy ra dán, tiểu Lâm ở một bên bưng hồ dán hỗ trợ.
Thôn Thủy Truân có phong tục, chỉ có đàn ông được dán câu đối, phụ nữ không được đụng tay vào.
Triệu Uyển Thanh trước kia mỗi khi đến năm mới thường tự mình dán câu đối, tuy rằng không đồng ý với loại phong tục này, nhưng cũng không có ý định thách thức nó.
Cô liền chống nạnh đứng một bên quan sát cùng mẹ Lâm, thỉnh thoảng chỉ dẫn một chút.
Chữ của Lâm Thiệu Hoa thật sự rất đẹp, chữ được viết trên giấy câu đối màu đỏ, tựa như một tác phẩm nghệ thuật. Triệu Uyển Thanh nhìn chúng nó được dán ở trên cửa, cảm giác đẳng cấp cả nhà được nâng lên rất nhiều.
Tối nay không cần phải đến nhà chính nên Triệu Thanh Uyển đặc biệt xuống bếp làm sủi cảo với hai loại nhân, một nhân thịt heo cùng bắp cải, một nhân khác là thịt heo kết hợp với nấm hương, cả gia đình ngồi quây quần bên bàn sủi cảo ăn đến no nê.
Mẹ Lâm gắp thêm một cái sủi cảo nhân nấm, vừa ăn vừa cảm thán: "mấy năm trước mẹ không biết là bắp cải cũng có thể lấy làm nhân bánh, thế mà còn thơm ngon hơn tưởng tượng của mẹ nhiều..."
"Ăn ngon!" Tiểu Lâm lên tiếng hùa theo, cái miệng nhỏ nhét đầy sủi cảo, hai má bánh bao căng phồng hết sức đáng yêu.
Lâm Thiệu Hoa vừa ăn sủi cảo vừa hướng ánh mắt nhìn về phía Triệu Uyển Thanh, trong đôi mắt hiện lên mấy phần dịu dàng khiến trái tim Triệu Uyển Thanh giống như bị khều, đập nhanh bất thường.
Triệu Uyển Thanh từ trước đến bây giờ không phải cao thủ trong việc gác đêm giao thừa, những năm trước chờ được một nửa thì đều ngủ quên mất, năm nay cũng không khác cho lắm, có lẽ vì đang mang thai mà cô còn cảm thấy mệt hơn trước
DTV
Vừa ăn cơm tối xong xuôi, ngồi chưa được nửa tiếng thì Lâm Thiệu Hoa thấy bóng dáng Triệu Uyển Tha ngồi đối diện bắt đầu có triệu chứng ngủ gật, đầu gật gù giống với gà đang mổ thóc.
Mẹ Lâm đang nói chuyện với Lâm Thiệu Hoa cũng quay đầu nhìn sang, không nhìn đến thì thôi vừa thấy liền buồn cười: "Chắc Uyển Thanh mệt rồi, con bế con bé vào phòng cho nó ngủ đi"