Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 361
Cập nhật lúc: 2025-03-27 21:30:34
Lượt xem: 7
Một bên khác, Triệu Uyển Thanh còn cảm thấy rất kỳ lạ, vì sao cô chưa lần nào đụng phải em trai út đến cửa hàng mua bánh ngọt?
Cô còn muốn đưa cho Tiểu Triệu một số bánh ngọt có thêm nguyên liệu nhưng kết quả đến giờ vẫn chưa đưa ra ngoài.
Cô hỏi mẹ Lâm, mẹ Lâm không biết gì. Cô hỏi Đổng Hiểu Hà, Đổng Hiểu Hà bắt đầu biểu diễn cái gì cũng không biết.
Triệu Uyển Thanh đành phải chia phần bánh đã thêm nguyên liệu này thành mấy phần, một phần đưa cho Đổng Hiểu Hà mang về nhà mẹ đẻ của cô, một phần đưa cho Trần Quốc Thắng mang về, một phần khác là cô tự mang về nhà mình.
Về đến nhà, hiếm khi thấy ba đứa bé không đến phòng cũ bên kia chơi mà đang ở trong sân nhà, còn có cả Lâm Lượng và Lâm Tú.
"Sao hôm nay lại về sớm vậy ạ?" Chu Hồng Anh cũng đang ngồi trong sân, thấy Triệu Uyển Thanh trở về, cô ấy lập tức đứng lên xách đồ phụ.
"Trong cửa hàng hết việc rồi nên chị về trước."
Triệu Uyển Thanh bày bánh ngọt ra, gọi mấy đứa bé đến ăn.
Bây giờ cô là bà chủ, đương nhiên không cần gò bó như trước đây.
Vốn dĩ cô định trở về sớm thì đọc sách một ít nhưng Chu Hồng Anh đang ở đây nên cô ném chuyện học sang một bên, ngồi tán gẫu với chị em dâu này cũng tốt.
Năm đứa bé đang vây quanh chiếc bàn nhỏ, mỗi người cầm một miếng bánh cho vào miệng, bắt đầu ăn.
Triệu Uyển Thanh và Chu Hồng Anh ngồi một bên thảo luận về việc làm đệm giày, hai người còn chưa nói được mấy câu thì đã nghe một tiếng rống rất quen thuộc từ sát vách.
Sau đó là tiếng khóc yếu ớt, xen lẫn vào đó là tiếng rống, mắng chửi không ngừng.
Triệu Uyển Thanh và Chu Hồng Anh nhìn nhau rồi bất đắc dĩ lắc đầu.
Nhị phòng của nhà họ Lâm ở sát vách đúng là loạn hết cả lên.
Nhà họ vẫn thường cãi nhau, không phải mẹ chồng nàng dâu cãi nhau thì cũng là chị dâu em chồng cãi nhau, thỉnh thoảng là tiếng đánh lên người đứa nhỏ.
"Không biết làm sao con bé có thể sống được, nếu là em chắc chắn em sẽ không sống nổi." Chu Hồng Anh nhíu chặt mày, trên mặt hiện vẻ chướng mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-361.html.]
Triệu Uyển Thanh im lặng, cái gì cũng không nói.
Người xưa nói gia đình hòa thuận vạn sự hưng.
Lời này tuyệt đối không phải nói bậy! Nếu trong nhà suốt ngày không hòa thuận, suốt ngày cãi vã, mâu thuẫn thì đừng nói đến việc ra ngoài làm những việc khác.
Gia đình hòa thuận, người trong nhà hài lòng, thỏa mãn mới có tinh thần ra ngoài làm việc, tạo sự nghiệp, tất cả đều thuận lợi phát triển.
Sát vách lại truyền đến một tiếng la lớn, tiếng khóc của đứa bé lại càng lúc càng lớn, lớn đến mức bên này không thể không để ý.
Triệu Uyển Thanh cau mày, đứng dậy bước ra cửa.
Sau lưng cô, Chu Hồng Anh dặn dò năm đứa bé: "Mấy đứa ở nhà chơi, đừng ra ngoài!"
Sau đó cũng vội vàng chạy theo Triệu Uyển Thanh ra khỏi nhà.
DTV
Khi hai người họ còn chưa bước vào cửa nhị phòng đã thấy Khương Mỹ Ni đang cầm một cây củi đang cháy rượt đánh Lâm Yến, mà Lâm ngũ muội thì ngồi một góc, dáng vẻ chuyện không liên quan đến tôi.
"Thế này, thế này... Thế này là tạo nghiệt rồi..."Chu Hồng Anh nhìn thấy cảnh tượng đánh đứa nhỏ thế này, cô ấy hoảng sợ đến mức không nói nên lời.
Tất cả mọi người đều có mẹ sinh ra, cho dù điều kiện gia đình hữu hạn nhưng vẫn yêu thương con cái do mình sinh ra, người làm mẹ nào có thể ra tay đánh con cái mình ác độc như vậy?
Chu Hồng Anh đang muốn xông đến thì nhìn thấy động tác của chị dâu cả còn nhanh hơn. Chỉ mấy bước Triệu Uyển Thanh đã xông đến giữa sân nhà nhị phòng, một tay kéo Lâm Yến ra sau lưng mình như gà mẹ bảo vệ con, tay còn lại đã giữ chặt cây củi trong tay Khương Mỹ Ni.
"Chị muốn làm gì?" Khương Mỹ Ni trừng mắt.
Trên mặt Triệu Uyển Thanh không có biểu cảm gì, tay cô chỉ thoáng dùng lực Khương Mỹ Ni đã hét lên.
"Cô cũng biết đau?" Triệu Uyển Thanh cau mày nói.
Lâm Yến trốn sau lưng Triệu Uyển Thanh, hai tay nắm chặt góc áo Triệu Uyển Thanh, dáng vẻ nơm nớp lo sợ.
"Đau! Đau! Triệu Uyển... Chị dâu cả! Chị dâu cả mau buông tay!" Khương Mỹ Ni gào lên như tiếng quỷ rú.
Triệu Uyển Thanh hất tay cô ta ra, lạnh lùng hừ một tiếng.