Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 319

Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:22:24
Lượt xem: 9

Mấy năm nay sống dưới áp bức của chị dâu, Lâm Ngũ muội cũng phải bắt đầu làm việc.

Cô ta cũng chả thèm quan tâm Lâm Yến, xoa bả vai rồi đi thẳng vào trong phòng nằm nghỉ.

Còn Lâm Lục muội kéo Lâm Yến qua, thấy một bên lỗ tai cô nhóc đỏ rực, cau mày lại nói,"Cháu lại bị mẹ đánh sao?"

Lâm Yến nước mắt lưng tròng gật gật đầu, rồi lại lắc lắc đầu, sau đó cô bé ngoan ngoãn đi vào phòng bếp nhóm lửa nấu cơm.

Vừa rồi cô bé ở trong phòng nghe thấy mẹ với bà đang cãi nhau, cho nên mới trốn tránh không dám ra ngoài, không nghĩ tới là trốn ở trong phòng vẫn bị ăn đánh một trận...

Lâm lục muội biết chị dâu của mình không thích con gái, động một chút thì lại đánh chửi. Tuy rằng cô ấy rất đau lòng, nhưng cũng không có biện pháp gì.

Cô cũng chỉ là cô nhỏ của con bé, còn chị dâu lại là mẹ ruột của Lâm Yến.

Đàn ông trong nhà đều đi ra ngoài làm việc, còn cô ta, tính cách lười nhác không chủ động làm việc, việc trong nhà đều đè lên đầu Lâm Lục muội cùng với Lâm Yến.

Lâm Lục muội vừa thái rau, vừa nhìn thân ảnh nhỏ gầy ngồi xổm trước bếp lửa của cháu gái thì trong lòng không khỏi thở dài, những ngày tháng khốn khổ như này còn kéo dài bao lâu nữa chứ...

Triệu Uyển Thanh vào huyện, mua cửa hàng của Lữ Linh với giá 1200 đồng.

Sau khi đến cục quản lý bất động sản để sang tên thì Triệu Uyển Thanh đã trở thành chủ hộ căn nhà này rồi.

Triệu Uyển Thanh cầm giấy tờ hợp đồng bất động sản nhìn nửa ngày, trong lòng xuất hiện cảm giác khó nói lên lời.

Khi ở thế giới hiện đại, căn hộ tốt nhất cũng không phải do chính cô mua, mà là cha mẹ đã qua đời để lại cho cô.

Lúc đó cô cũng không cảm nhận được cảm giác vui sướng nào, nhưng bây giờ thì khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-319.html.]

Từ khi cô đến nơi này, cô bắt đầu có được rất nhiều thứ, mãi cho đến bây giờ, cô mới có ngôi nhà đầu tiên của mình.

Lữ Linh nhìn cảm xúc khó tả hiện lên trên gương mặt cô, thản nhiên cất 1200 đồng vào trong túi, sau đó nghênh ngang mà đi.

Trâu Hạ Hoa: "Cô ấy luôn có tính cách lạnh lùng như vậy, cháu đừng để ý."

"Cháu để ý cái này làm gì? Thím Trâu, chuyện này xong xuôi ổn thỏa ít nhiều đều nhờ vào thím, đi thôi, trưa nay để cháu mời thím tới tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa." Triệu Uyển Thanh kéo Trâu Hạ Hoa đi tới hướng tiệm cơm quốc doanh.

Trâu Hạ Hoa làm người trung gian, trước đó có giúp cô hỏi thăm thông tin nhà, về sau không chê phiền hà gì mà cùng cô đi xem nhà, cuối cùng vẫn đến giúp cô làm thủ tục, Triệu Uyển Thanh cảm thấy người bạn này thật đáng giá.

Người giúp cô làm việc tốt như vậy, cô mời người ta ăn một bữa cơm cũng không tính là cái gì.

Trâu Hạ Hoa lại xua xua tay, có chút do dự nhìn Triệu Uyển Thanh, nói: "Tiệm cơm quốc doanh có gì ăn ngon à? Thím cảm thấy tay nghề của mấy người đầu bếp ở đấy cũng không nấu ngon bằng cháu..."

Triệu Uyển Thanh vừa nghe, lập tức nói: "Được, thím Trâu, vậy bữa trưa ngày hôm nay chúng ta về nhà thím nấu cơm."

Lần này Trâu Hạ Hoa không từ chối .

Vì thế, Triệu Uyển Thanh mua thịt cùng một ít nguyên liệu nấu ăn, mang tới nhà Trâu Hạ Hoa nấu một bữa cơm trưa thịnh soạn, làm cả nhà thím Trâu ăn một miệng bóng nhẫy, ăn xong rồi còn có chút chưa đã thèm.

Rời khỏi nhà Trâu Hạ Hoa, cô liền đi thẳng đến cửa hàng của mình.

Mặt tiền phía trước cửa hiệu rộng hơn 30 mét vuông, mặc dù tổng thể của ngôi nhà được bảo quản cũng không tồi, nhưng là bố cục và cách trang trí lại không đáp ứng phù hợp với yêu cầu của Triệu Uyển Thanh.

Cửa hàng điểm tâm đầu tiên của cô nhất định phải thật hoành tráng.

Cũng may là có kinh nghiệm trang trí hiện đại, Triệu Uyển Thanh vẽ đại khái bố cục cửa hàng, đồng thời vẽ ra phong cách trang trí mà cô muốn, sau khi làm xong, Triệu Uyển Thanh về nhà mẹ đẻ luôn.

DTV

"Chị hai về"

Loading...