Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 309
Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:22:04
Lượt xem: 3
Bà cụ Lâm và ông nội Lâm vừa đến đã dạt hết những người đứng cạnh Triệu Uyển Thanh và Lâm Thiệu Hoa ra để hai ông bà cụ thuận lợi đứng bên cạnh người được phỏng vấn.
"Các người muốn phỏng vấn cái gì? Cứ hỏi bà già tôi đây, cái gì tôi cũng biết cả, cam đoan các người hỏi cái gì tôi sẽ trả lời cái đó!"
Bà cụ Lâm nhiệt tình nhìn ký giả báo xã.
Sự nhiệt tình này khiến các đồng chí báo xã không quen lắm, anh ta chỉ nói: "Vậy... Chúng ta vào nhà trước, phỏng vấn đồng chí Triệu Uyển Thanh trước, sau đó mới phỏng vấn những người thân của cô ấy..."
Bà cụ Lâm bị từ chối nhưng không hề tức giận, trái lại bà ấy càng đi sát Triệu Uyển Thanh hơn.
Không nghe ký giả kia đã nói sao? Chính là phỏng vấn cháu dâu của bà đấy nhé!
Chỉ cần bà bám sát bên cạnh chắc chắn có thể được lên mặt báo!
Ôm ý nghĩ này nên cho đến khi vào nhà bà cụ Lâm cũng chưa rời khỏi Triệu Uyển Thanh nửa bước.
Mấy ký giả đi đến tam phòng của nhà họ Lâm, ngồi xuống và quan sát trong nhà một phen.
Phòng khách không lớn lắm, đồ dùng bài trí trong nhà cũng không được coi là nhiều nhưng rất sạch sẽ, ngăn nắp, sự sắp xếp đồ vật trong nhà rất có cảm giác ấm áp của một mái ấm.
Đây chính là ấn tượng đầu tiên khi các ký giả vào nhà, mà còn là một ấn tượng rất tốt, con người từ một ngôi nhà ấm áp, sạch sẽ thế này có thể kém cỏi sao?
Tối thiểu sẽ không phải loại người chỉ biết ăn rồi nằm.
Trước kia lúc họ phỏng vấn từng gặp phải trường hợp thế này.
Người kia rõ ràng là loại người chỉ biết ăn rồi nằm, thế nhưng lại lấy được danh hiệu lao động tiêu biểu của công xã để họ đến nhà phỏng vấn...
Cảm giác kia thật sự... Khiến những người làm tin tức như họ giống như nuốt phải một con ruồi, vô cùng buồn nôn, thế nhưng lại còn cố ý bảo họ đến đưa tin...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-309.html.]
Đã có sự phỏng đoán từ ấn tượng đầu tiên thế này, ký giả cũng bắt đầu chính thức phỏng vấn.
"Đồng chí Triệu Uyển Thanh, lần này cô đã trồng ra loại khoai lang khổng lồ, cô cho rằng cô đã dựa vào bí quyết gì?"
Ký giả hỏi thẳng câu hỏi quan trọng.
Đương nhiên Triệu Uyển Thanh không hề có bí quyết riêng gì cả nhưng tốt xấu gì cô cũng đã chuẩn bị trong mấy ngày, cho nên ngay lúc này cô có thể ung dung mở miệng...
"Trái lại là tôi không hề có bí quyết gì cả, thật ra tôi chỉ một mực ôm lấy một ý nghĩ, đó chính là... Có chí thì nên."
"Trồng khoai lang có khó không? Với đại đa số các nông dân mà nói việc này không hề khó. Thế nhưng trồng khoai lang khổng lồ, trồng loại khoai lang ưu tú nhất, quốc gia cần nhất có khó không? Khó!"
Triệu Uyển Thanh phối hợp với biểu cảm trên mặt mình, dáng vẻ cam lòng vì quốc gia ở trong mắt các ký giả và trong mắt các thôn dân thôn thủy Truân, suýt nữa đã khiến họ cảm động phát khóc.
Đúng vậy! Tổ quốc của họ hiện tại vô cùng đói nghèo.
Nhưng họ vẫn phấn đấu!
Ăn không no, phải cố gắng trồng lương thực, trồng ra được lương thực tốt, phải trồng thêm nhiều lương thực tốt!
Triệu Uyển Thanh đưa tay vào trong túi, móc từ trong đó ra một khúc khoai lang đã ngâm vào phân hóa học trước đó.
DTV
Phía trên khúc khoai lang đó đã đ.â.m chồi rất nhiều mầm màu đỏ.
"Đây chính là giống khoai lang có chất lượng tốt mà tôi đã sàng lọc và lựa chọn rất tỉ mỉ. Mọi người nhìn xem có phải mầm của nó khỏe, đẹp và dài hơn những loại khoai lang bình thường không?"
Các phóng viên đều tò mò đến nhìn thử, các thôn dân cũng không bỏ qua cơ hội được học hỏi này, tất cả không ngừng chen chúc, họ muốn nhìn xem Triệu Uyển Thanh đã chọn giống khoai như thế nào.
"Đúng là không giống khoai lang bình thường của chúng ta..."
"Chắc chắn không giống! Cái này có thể trồng ra loại khoai lang vua kia!"