Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 302
Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:21:50
Lượt xem: 5
Thức ăn cho lợn từ sau khi gieo trồng thì Triệu Uyển Thanh cũng chỉ mới đi thăm vài lần, mỗi lần đi đều thấy cây non mọc lên khá tốt.
Cô nghĩ, cái này dùng cho lợn ăn nên chắc hẳn không có vấn đề gì lớn vì vậy cũng không để ý đến nhiều.
Lúc chập tối hôm nay, khi cô đang ở trong nhà rang hạt mè để chuẩn bị làm bánh nướng mè đen.
Trong sân nhà, Màn Thầu đang ngoan ngoãn cầm cây gỗ nhỏ viết chữ lên mặt đất mềm, hiện giờ cậu đã có thể học viết được một số chữ rồi.
Không giống với những đứa trẻ khác, lúc học viết chữ tay còn chưa đủ lực, viết không được lâu, Màn Thầu sau khi uống nửa viên thuốc tăng lực thì đứa nhỏ đã lập tức được đứng trên vạch xuất phát.
Không chỉ có đầu óc thông minh, tố chất cơ thể của cậu nhóc cũng hơn người mới bắt đầu học rất nhiều.
Viết xong được mấy chữ "Lớn", Màn Thầu liền lôi kéo Tiểu Lâm đang đứng dưới mái hiên ra xem,"Chú nhỏ, Màn Thầu viết xong rồi."
Tiểu Lâm theo lệnh của Triệu Uyển Thanh kiểm tra Màn Thầu luyện tập, nên bây giờ khi cậu bé đã viết xong thì cậu cũng cẩn thận nhìn một lượt, sau khi kiểm tra xong thì liền lấy một cái kẹo sữa từ trong túi ra đưa cho cậu bé,"Màn Thầu giỏi quá! Đây là khen thưởng cho cháu, sau này phải cố gắng hơn nữa!"
Kẹo này là Triệu Uyển Thanh vừa mới đưa cho Tiểu Lâm, tổng cộng có hai viên, một viên Tiểu Lâm tự cho mình coi như là phí lao động, còn một viên thì cho Màn Thầu làm phần thưởng.
Mẹ Lâm ngồi cạnh nôi vui vẻ lắc lư Đoàn Tử và Thang Viên đang nằm trong đó, sau lại chăm chú nhìn cháu gái và cháu trai nhỏ, trên mặt cũng toát lên vẻ vô cùng hạnh phúc.
"Vợ Thiệu Hoa! Triệu Uyển Thanh!"
Cũng chưa vui vẻ được bao lâu thì bên ngoài truyền vào tiếng hô lớn, cũng không biết là người phụ nữ nào ở trong thôn.
Lâm mẫu sửng sốt một chút, lập tức từ mái hiên hạ đi ra.
DTV
Triệu Uyển Thanh nghe được âm thanh thì cũng cầm muỗng từ trong bếp đi ra.
Một người phụ nữ quen thuộc cuống quít khẩn trương chạy vào, vừa thấy Triệu Uyển Thanh thì sốt ruột nói,"Vợ Thiệu Hoa, không hay rồi! Cô mau ra xem thức ăn nuôi lợn nhà cô đi! Có người đã trộm mất hết rồi!"
"Cái gì?!" Triệu Uyển Thanh sợ hãi kêu lên, muỗng trong tay cũng suýt chút nữa rơi xuống đất.
Mẹ Lâm cũng vô cùng ngạc nhiên sau đó liền túm lấy cái đòn gánh cạnh cửa đi ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-302.html.]
Tiểu Lâm nghe xong cũng vô cùng tức giận, đi theo mẹ rồi cũng tiện tay cầm lấy chiếc liềm.
Màn Thầu học theo, cũng đi ở phía sau... Ngó trái ngó phải cũng không thấy nông cụ nào có thể cầm được...
Vì vậy Màn Thầu trực tiếp cầm lấy cây búa trong nhà ra.
Triệu Uyển Thanh giữ chặt chiếc muỗng, trong lòng dâng lên nỗi tức giận.
Rốt cuộc thì người này là ai?
Ngay cả đồ ăn cho lợn trồng trên ruộng cũng không tha!
Ôi, cô đau đầu quá, mặc dù kia là đồ ăn cho lợn nhưng người cũng có thể ăn mà...
Không kịp nghĩ nhiều, Triệu Uyển Thanh giơ chiếc muỗng lên rồi nhanh chóng cùng người phụ nữ đi nhanh ra ruộng nhà mình.
Lúc này cô vẫn chưa chú ý đến đằng sau mình cò có một già, một lớn, một trẻ con đi theo cùng ...
Khi Triệu Uyển Thanh ra đến ruộng thì trong ruộng đã có rất nhiều người vây quanh rồi.
Người vây quanh xem đều là người quen trong thôn, mọi người còn chỉ trỏ vào bên trong ruộng đó.
Triệu Uyển Thanh đẩy người vây xem bên ngoài ra, rồi giơ muỗng hùng hổ đi vào.
Một người đàn ông với khuôn mặt dữ tợn đang ngồi xổm ở ruộng nhà cô, hai tay còn bị giơ cao lên đầu, bên cạnh là bác cả Lâm đang trợn mắt nhìn hắn, trường hợp này... Như là cảnh sát đang giữ hiện trường ở hiện đại vậy.
"Chính anh là người trộm thức ăn cho lợn nhà tôi trồng?"
Sắc mặt của Triệu Uyển Thanh khó coi nhìn chằm chằm vào người đàn ông.
Bác cả Lâm thấy Triệu Uyển Thanh đến thì thoáng nhìn qua, sau lại nhìn thấy một tiểu đội đi phía sau cô...
Bác cả Lâm: "..."
Cả gia đình cô tới còn chưa hết mà bên cạnh đó còn mang rất nhiều các loại nông cụ.