Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 292
Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:21:10
Lượt xem: 12
Triệu Uyển Thanh cúi đầu nhìn đứa nằm bên trái rồi nhìn đứa nằm bên phải, nhìn dáng vẻ say mê b.ú sữa của chúng là buồn cười.
Lúc hai đứa bé còn chưa b.ú no thì cửa phòng ngủ đã bị đẩy ra.
Triệu Uyển Thanh quay đầu nhìn. Đó là Lâm Thiệu Hoa.
Cô hơi nghiêng người, không để người đàn ông nhìn thấy dáng vẻ cô đang cho hai đứa bé b.ú sữa.
"Màn Thầu ngủ rồi sao?" Cô hỏi một câu.
Lâm Thiệu Hoa: "Ngủ chung phòng với em trai."
"A..."
Đoàn Tử là anh trai, sức mạnh vẫn lớn hơn em gái mình, b.ú sữa no bụng, vừa buông ra là kêu lên.
Thang Viên thấy anh trai đã b.ú sữa xong cũng không cam chịu yếu thế, thế là dùng sức hút thêm mấy ngụm mới buông ra, chu cái miệng nhỏ nhắn của mình ra kêu lên a a.
Trong thoáng chốc, trong phòng chỉ có tiếng a a của hai đứa bé đang tranh tài.
Lâm Thiệu Hoa đến ôm Đoàn Tử lên, anh vỗ nhè nhẹ lên lưng đứa bé vừa mới b.ú no sữa, vỗ nhè nhẹ thế này khiến Đoàn Tử buồn ngủ.
Đứa bé này vừa thiếp đi, v.ú em Lâm Thiệu Hoa lại đổi sang vỗ nhè nhẹ lên lưng Thang Viên.
Một mực dỗ dành cho hai đứa bé đều đã ngủ ngon, Lâm Thiệu Hoa mới rửa mặt lên giường ngủ.
Vừa leo lên giường, Lâm Thiệu Hoa lập tức ôm cơ thể mềm mại của vợ mình từ phía sau, bàn tay xoa lấy vòng eo tinh tế của cô.
DTV
Ở đây đã mang ba đứa con của anh nhưng vẫn tinh tế như vậy...
"Vừa rồi em tránh cái gì?" Giọng nói của người đàn ông trầm thấp, hơi thở quen thuộc tỏa lên mặt cô.
Đã là vợ chồng, Triệu Uyển Thanh đã quen mỗi khi anh đụng chạm thân mật.
Cô khẽ đẩy người đàn ông ra, quở trách: "Ai tránh anh?"
"Đúng vậy, đừng tránh anh! Có gì của em mà anh chưa nhìn thấy..."
Người đàn ông ép sát từ phía sau, anh tìm đến môi cô, hôn xuống... ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-292.html.]
Sáng sớm, Triệu Uyển Thanh soi gương nhìn môi của mình.
Trên môi có hai vết thương nhỏ...
Hừ! Đều do người đàn ông kia làm càn!
Hôm qua Lâm Thiệu Hoa không làm đến bước sau cùng, chỉ ấn xuống môi cô, hôn rất mạnh...
Hôm qua đất đã được xới nên hôm nay mọi người lại cuốc một trận nữa và bắt đầu gieo hạt.
Hôm nay, cuối cùng người của nhị phòng nhà họ Lâm cũng chịu đến.
Lâm ngũ muội kéo theo cái cuốc, vẻ mặt đau khổ đi ra đồng, lúc này cô nhóc mới phát hiện thấy những người khác đang gieo hạt...
Hôm qua Lâm ngũ muội lười biếng không ra đồng làm việc nên không biết mọi người đã bắt đầu gieo hạt xuống đất rồi.
Lâm ngũ muội tự nhủ, quả nhiên là trồng lương thực cho heo ăn nên có thể làm việc tùy tiện như vậy, đến xới đất cũng không làm.
Lâm ngũ muội cầm lấy hạt giống mình được chia ra, cũng học theo người ta bắt đầu gieo hạt.
Thế nhưng còn chưa cuốc được mấy cuốc, cô nhóc đã phát hiện đất quá rắn và cứng.
Lâm ngũ muội nhìn những người khác, thấy động tác cuốc đất, gieo trồng của người ta lưu loát, nhẹ nhàng như vậy, còn đất của mình thì cứng như thế.
Trong thoáng chốc Lâm ngũ muội chỉ cảm thấy nhà mình bị hố rồi.
"Dựa vào đâu mà chia phần đất cho nhà tôi cứng như vậy?" Lâm ngũ muội ném cái cuốc đi, quát lên với những người khác đang làm việc trên đất.
Mấy người phụ nữ đang làm việc chỉ ngẩng đầu lên nhìn Lâm ngũ muội một cái, sau đó lại tiếp tục cúi đầu cuốc đất, gieo hạt...
Triệu Uyển Thanh nghe thấy tiếng quát này, cô biết ngay đó là tiếng của Lâm ngũ muội.
Cô chỉ tập trung cuốc đất gieo hạt của mình, cũng không thèm ngẩng đầu lên nhìn kẻ ngốc phát biểu lời này.
Lâm tứ muội nhíu mày nhìn Lâm ngũ muội nhưng muốn nói rồi lại thôi...
Lâm ngũ muội thấy tất cả mọi người đều không để ý đến mình thì càng thêm tức.
Cô nhóc nhìn trái nhìn phải, phát hiện hầu hết đều là người lớn hơn mình hoặc là các nàng dâu trẻ, chỉ có một đứa bé còn choai choai là Đổng Hiểu Binh.
Lâm ngũ muội lập tức đi đến trước mặt Đổng Hiểu Binh, hỏi: "Mày nói xem, vì sao đất của nhà tao lại cứng như vậy? Có phải hôm qua các người nhìn thấy tôi không đến nên cố ý chừa phần đất cứng này lại cho nhà tôi không?"