Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 290
Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:21:06
Lượt xem: 10
Triệu Uyển Thanh nghĩ đến chuyện Lâm Thiệu Hoa vừa nói: "Đại đội trưởng nói chọn người không phải xuống ruộng làm việc để hỗ trợ trên miếng đất này đúng không? Và có trả công điểm?"
Lâm Thiệu Hoa nhìn cô: "Đúng vậy."
Triệu Uyển Thanh lại nhìn đến mẹ Lâm: "Vậy mẹ không thể nhận phần việc này. Để em làm! Bình thường anh và mẹ đều là người ra ngoài kiếm công điểm, còn em ở trong nhà, thỉnh thoảng đến đó trồng thứ gì đó cũng được."
Mẹ Lâm ngẫm lại lời Lâm Thiệu Hoa vừa thuật lại từ đại đội trưởng, lúc này bà mới thôi.
Sau khi phân chia đất xong, công xã cũng lập tức phát hạt giống xuống.
DTV
Triệu Uyển Thanh đi lĩnh hạt giống, hạt giống cô được phân cho là khoai lang.
Nếu cô nhớ không nhầm thì khoai lang là thực vật được gieo trồng vào màu xuân, bây giờ cũng đã là đầu hạ, trồng xuống lúc này không biết có mọc ra không.
Đến chạng vạng tối, khi mặt trời đã không còn gắt nữa, Triệu Uyển Thanh ôm hai đứa bé sinh đôi và Màn Thầu đến nhà cũ, nhờ ông nội Lâm và bà cụ Lâm trồng giúp, còn mình thì vác cái cuốc đi đến khu đất trồng lương thực cho heo.
Nhà cũ bên này, ông nội Lâm và bà cụ Lâm ăn bánh cuộn Triệu Uyển Thanh vừa mang đến cho vừa nhìn Màn Thầu đang chơi đùa, thỉnh thoảng lại nhìn đến hai đứa bé sinh đôi đang nằm trên giường, hai mắt nhìn ngó dáo dác, cười lên khanh khách, hai ông bà cụ đều cảm thấy cuộc sống vô cùng hạnh phúc.
Sau khi ông nội Lâm ăn hết mấy miếng bánh cuộn thì nói người bạn già của mình: "Có Màn Thầu ở đây, trong nhà có tiếng nói cười thế này vẫn tốt hơn."
Bà cụ Lâm cười híp mắt nói: "Ông đừng làm bộ! Ông làm gì cần Màn Thầu ở đây chơi, ông đang thèm ăn bánh ngọt thì có."
Ông nội Lâm bị vạch trần, sắc mặt trở nên ngượng ngùng, lại cầm một miếng bánh cuộn lên.
Đất trồng lương thực cho heo nằm ở ngoài rìa thôn, khoảng cách hơi xa.
Đất trồng lương thực cho heo cũng khác với đất trồng lương thực ngày thường, vì tất cả đều là đất hoang mới khai phá, đất vừa rắn vừa cứng, rất nhiều rễ cây cỏ dại còn bám lại.
Triệu Uyển Thanh ra đến nơi mới phát hiện ngoài này có rất nhiều người phụ nữ và mấy đứa bé choai choai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-290.html.]
Mấy người này đều là những người thường không ra ngoài làm việc.
Đại phòng của nhà họ Lâm có Lâm tứ muội, không thấy người của nhị phòng, Triệu Uyển Thanh còn nhìn thấy Đổng Hiểu Binh đang làm việc chung trong đám đông những người phụ nữ.
"Chị dâu cả, phần đất của nhà chị ở đây!"
Lâm tứ muội nhìn thấy Triệu Uyển Thanh thì nhảy lên, vẫy tay với cô.
Triệu Uyển Thanh vác cái cuốc đi đến, lúc này cô mới phát hiện trên gương mặt của Lâm tứ muội đã đổ đầy mồ hôi, cô ấy đã cuốc được mấy hàng trên phần đất của nhà mình.
Trồng trọt đúng là vất vả...
Tìm đến đất nhà mình, Triệu Uyển Thanh bắt đầu nhổ hết cỏ trong đất và ném hết mất cục đá lớn, sau đó mới bắt đầu xới đất.
Vì đất vừa rắn vừa cứng nên mỗi lần cuốc đất đều phải ra sức.
Triệu Uyển Thanh cảm thấy may mắn vì trước đã uống nước tăng lực, bây giờ có làm việc nhà nông cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.
Sau khi cuốc được mấy hàng một cách nhẹ nhõm, Triệu Uyển Thanh cũng dừng lại nghỉ ngơi một lát.
Tuy cô thật sự không mệt nhưng tất cả mọi người đều ngồi ngoài bờ ruộng nghỉ ngơi, một mình cô làm việc như thế cũng không thích hợp lắm.
Ngồi xuống, mọi người bắt đầu trò chuyện g.i.ế.c thời gian.
Luc này Triệu Uyển Thanh cảm thấy may mắn vì không để mẹ chồng đến nhận phần việc này, nhìn thấy ở đây đều là những người bình thường không ra ruộng làm việc. Nếu để người ta thấy mẹ chồng của cô đến đây thì chẳng phải tên tuổi mà cô đã gầy dựng bao lâu nay uổng công cả rồi sao?
Vất vả lắm mới tẩy trắng vết dơ do nguyên chủ để lại, Triệu Uyển Thanh tuyệt đối không để bản thân bị bôi đen nữa.
Nghỉ ngơi được một lúc, mọi người lại tiếp tục làm việc. Trước kia Lâm tứ muội cũng thường ra đồng làm việc nhưng sau khi quyết định hôn sự, nửa năm này bác dâu cả nhà họ Lâm đều để cô ấy ở nhà học thêu thùa, may vá, chờ đến ngày gả đi.