Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 276

Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:20:40
Lượt xem: 14

Khi thức dậy sau giấc ngủ trưa, Màn Thầu phát hiện trên bàn có một số thứ gì đó màu vàng.

Tò mò, bé lập tức đến bàn cầm lấy một quả, nhìn từ trái sang phải.

Triệu Uyển Thanh vào phòng thấy vẻ tò mò này của bé, đến gần và giúp bé lột vỏ, để lộ phần thịt trái cây màu vàng nhạt bên trong.

"Thử một miếng đi."

Triệu Uyển Thanh đưa quả chuối đến bên miệng nhỏ của Màn Thầu.

Màn Thầu không do dự cắn một miếng, cảm giác mềm mịn, thơm ngon và ngọt ngào...

Đôi mắt của bé ngay lập tức sáng lên,"Thật ngon!"

Sau khi ăn xong quả chuối ngon, những quả còn lại đều bị Màn Thầu chiếm hết.

Triệu Uyển Thanh nghĩ rằng bé sẽ giữ lại để từ từ ăn, nhưng không ngờ vào buổi tối khi mọi người trong gia đình trở về nhà, Màn Thầu đã đem hết số chuối đó ra.

"Ba ơi, ăn đi!"

"Bà nội ơi, ăn đi!"

"Chú út ơi, ăn đi!"

Màn Thầu bước đi bằng những bước chân ngắn ngủn, giống như một tán tài đồng tử, bé đưa ra vài quả chuối trong tay.

Sau đó, khi tay đã trống không còn gì bé chạy lại ôm chặt đùi lớn của Triệu Uyển Thanh, làm nũng nói: "Mẹ ơi, Màn Thầu hết rồi..."

DTV

Triệu Uyển Thanh: "..."

Đứa trẻ này xảo quyệt biết mấy...

Cất công tặng hết quả chuối, rồi lại tìm cách yêu cầu thêm từ cô?!

"Đừng có mơ nha!" Triệu Uyển Thanh nhẹ nhàng nhéo vào cái mũi bé của con trai. ...

Sau khi tháng hai trôi qua, tháng ba đã đến.

Tháng ba trên nhân gian, mùa xuân đang nở rộ.

Mùa xuân năm nay, Triệu Uyển Thanh không còn đi đưa cơm nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-276.html.]

Ngoài đồng gồ ghề, thêm vào đó cô sắp phải sinh con, công việc này thật không thích hợp với cô.

Công việc đưa cơm đã được Tiểu Lâm thay thế, còn Màn Thầu cũng đi cùng để góp vui. Nhưng không lâu sau, Màn Thầu đã bị chú út dắt về.

Gieo trồng vào mùa xuân là công việc mệt mỏi muốn chết, may mắn là trong thôn Thủy Truân hiện đã có ba con bò.

Mặc dù có hai con vẫn còn là bò con, không thể làm việc nặng, nhưng so với các đội sản xuất khác thì không phải là đã tốt hơn rất nhiều không phải sao?

Sau công việc gieo trồng mùa xuân hoàn tất, thời khắc sinh con của Triệu Uyển Thanh cũng đã gần kề...

"Ngày mai anh mượn xe đại đội trưởng đưa em đi bệnh viện huyện ."

Buổi tối trước khi ngủ, Lâm Thiệu Hoa nói với Triệu Uyển Thanh.

Triệu Uyển Thanh nghiêng đầu nhìn anh một cái, nhỏ giọng nói: " Hiện tại không cần đi đâu..."

Lâm Thiệu Hoa cũng nhìn cô, nghiêm mặt nói: "Uyển Thanh, sinh em bé là chuyện không thể bất cẩn được, em nghe anh, ngày mai đi bệnh viện."

Triệu Uyển Thanh còn chưa kịp nói gì, Lâm Thiệu Hoa đã trực tiếp thổi đèn rồi nằm xuống giường đất.

Ngày hôm sau, Lâm Thiệu Hoa quả nhiên mượn xe đạp từ nhà đại đội trưởng, đưa Triệu Uyển Thanh không tình nguyện đi tới bệnh viên huyện.

Đi kiểm tra một lượt, bác sĩ nói còn mấy ngày nữa mới đến ngày sinh dự tính.

Lâm Thiệu Hoa: " Vậy ở lại đây trước."

Anh mặc kệ ý kiến Triệu Uyển Thanh, trực tiếp đi nộp viện phí nằm viện luôn, làm Triệu Uyển Thanh phải ở chỗ này đợi đến ngày sinh sản.

Triệu Uyển Thanh bị bắt nằm viện, nằm ở trên giường nhìn Lâm Thiệu Hoa,"Anh lấy tiền ở đâu ra?"

Không phải mỗi tháng anh đều đưa hết tiền cho cô sao ? Sao trong tay còn có tiền?

"Lúc đi mẹ có đưa." Lâm Thiệu Hoa nhàn nhạt nói.

Triệu Uyển Thanh lập tức đã bị nghẹn họng.

Ngày thường mẹ chồng giúp đỡ cô cùng làm điểm tâm, Triệu Uyển Thanh cũng công bằng, cô dựa theo giá tiền lương làm điểm tâm của chị cả mà trả cho mẹ chồng.

Nhưng mẹ Lâm vẫn cố chấp từ chối, không chịu nhận công.

Triệu Uyển Thanh khuyên can thuyết phục mãi, bà mới miễn cưỡng chịu lấy một nửa, dư lại một phân tiền cũng không chịu lấy.

Cho nên, mẹ Lâm đã cẩn thận tích góp một ít tiền trong tay...

Loading...