Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 263

Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:47:03
Lượt xem: 12

Triệu Nhị nhìn thấy mấy tờ tiền này thì cậu ấy không dám nhận, nói: "Chị, sao chị lại cho em nhiều tiền như vậy?"

Triệu Uyển Thanh: "Ở đâu mà nhiều? Sau này mỗi khi em cầm bánh của chị đi bán, chị đều sẽ chia cho em một hào trên một cân bánh, cũng giống như chị cả vậy."

Hiện tại chị cả Triệu làm bánh ngọt, bình quân mỗi cân bánh ngọt sẽ nhận được một hào, với những món điểm tâm tốn thời gian và phải làm tỉ mỉ hơn thì Triệu Uyển Thanh chia lại cho chị ấy một hào năm xu.

DTV

Bánh ngọt chị cả làm và bánh do chính cô làm đều mang đến chợ đen bán, tiền lãi mà cô nhận được vẫn rất khả quan.

Bây giờ còn có Triệu Nhị gia nhập vào nên Triệu Uyển Thanh dự định áp dụng hình thức buôn bán để Triệu Nhị cầm bánh từ chỗ cô mang bán và được chia tiền lời giống như chị cả Triệu, đều là một hào một cân bánh.

Cứ như vậy, tuy tiền lãi của cô sẽ bị ít đi nhưng lượng tiêu thụ sẽ tăng lên.

Nói tóm lại, cô vẫn kiếm được nhiều tiền hơn trước đây.

Có thêm một người gia nhập vào, chắc chắn có thể kiếm được nhiều tiền hơn.

Triệu Nhị ngẫm nghĩ rồi gật đầu nói: "Được! Em nghe theo chị!"

Hôm nay cậu ta chỉ mới cầm sáu cân bánh, nửa giờ đã kiếm được sáu hào, sau này cứ mỗi tuần cậu ta sẽ đến chợ đen một lần, một lần mang theo hơn hai mươi cân bánh, vậy mỗi tuần cậu ta có thể kiếm được hai đồng tiền rồi.

Như vậy một tháng, số tiền cậu ấy có thể kiếm được cũng hơn mười đồng.

Hiện nay cậu ấy làm giáo viên trong trường tiểu học của đội sản xuất, mỗi tháng nhận được hai đồng hai hào tiền trợ cấp mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-263.html.]

Tuy mười đồng còn kém rất nhiều những người có bát sắt trong thành phố nhưng cậu sinh sống ở nông thôn, một tháng có thể kiếm được hơn mười đồng như thế đã là rất nhiều rồi.

Trong lòng Triệu Nhị vô cùng phấn chấn. Cậu ấy và chị cả Triệu rời khỏi nhà họ Lâm, trên đường trở về nhà mình, chị cả Triệu cầm tay cậu, dặn dò tỉ mỉ một phen.

"Em trai, sau này em làm việc cho tốt, chị hai của em là người có lòng tốt, em ấy sẽ không bạc đãi em. Em nhìn chị xem, trước đây trong tay chị không có tiền, bây giờ thì thế nào? Chị có nhà, mỗi tháng sau khi giao tiền cho cha mẹ, trong tay chị vẫn còn hơn mười đồng..."

Triệu Nhị gật đầu nói: "Em biết, nhất định em sẽ làm tốt!"

Từ đó về sau, ngày thường Triệu Nhị vẫn dạy học ở trường tiểu học trong đội sản xuất, chỉ đến cuối tuần khi cậu ta không cần lên lớp thì lập tức đi theo chị cả của mình đến nhà họ Lâm.

Bên ngoài, người ta nhìn thấy cậu cõng một cái gùi trên lưng thì cho rằng người nhà họ Triệu thương con gái nên mỗi tháng đều cầm đồ ngon đến cho con gái thứ hai.

Còn bên trong, người trong nhà đều biết rõ mình đang buôn bán...

Triệu Nhị đi theo Lâm Thiệu Hoa đến chợ đen được mấy chuyến, rất nhanh sau đó cậu đã có thể tự buôn bán một mình.

Bánh ngọt Triệu Uyển Thanh làm rất ngon mà còn không quá đắt nên người trong huyện đều có thể tiêu tiền mua bánh.

Lại thêm thái độ của Triệu Nhị, miệng ngọt biết ăn nói, rất có phẩm chất mà cách phục vụ cũng rất tốt, đồng thời rất đáng tin nên một mình Triệu Nhị buôn bán ở chợ đen thành bắc là đã đủ.

Thị trường ở chợ đen thành bắc vừa được mở ra, chỉ trong chốc lát lượng tiêu thụ của bánh ngọt Triệu Uyển Thanh làm ra đã tăng lên.

Trước kia mỗi tuần cô làm bánh ngọt một lần, cộng thêm số lượng bánh ngọt chị cả Triệu làm ra, tổng lượng bánh ngọt này đã thỏa mãn nhu cầu ở một chợ đen.

Hiện tại mỗi tuần cô sẽ làm hai lần bánh, còn phải kéo theo mẹ Lâm làm một số bánh ngọt đơn giản, lại thêm bánh ngọt chị cả Triệu đưa đến, lúc này mới miễn cưỡng thỏa mãn nhu cầu thị trường của cả hai chợ đen.

Loading...