Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:45:24
Lượt xem: 14

Vào ngày đầy tháng của Triệu Vãn Xuân, Triệu Uyển Thanh đã dẫn theo Lâm Thiệu Hoa và Màn Thầu về nhà mẹ đẻ.

Tuy sinh con gái nhưng nhà họ Triệu vẫn làm mấy bàn tiệc rất có thể diện để mời người thân và bạn bè đến chung vui.

Đương nhiên người nhà họ Đổng cũng đến, cả dì ba của Đổng Hiểu Hà cũng đến.

Mẹ Triệu ôm Triệu Vãn Xuân tròn trịa không ngừng khoe khoang với bạn bè và người thân về cô cháu gái này của mình, bà khoe cháu gái giống con gái thứ hai của bà thế nào...

Còn nói từ khi còn nhỏ con gái thứ hai của bà đã là một tiểu mỹ nhân, cho nên sau này chắc chắn cháu gái này của bà cũng sẽ là một mỹ nhân.

Triệu Uyển Thanh nhìn bé gái trắng trẻo, mập mạp còn nằm trong tã lót có gương mặt mượt mà có thể so với cái mâm cơm, cái cằm cũng lộ ra hai tầng thịt thế kia, làm thế nào cũng không tưởng tượng được giống mình ở chỗ nào...

Mẹ Triệu khen một câu, trên mặt Triệu Uyển Thanh không được tự nhiên, lập tức nhích ra xa một chút.

Sau cùng cô đành phải tránh vào trong phòng nói chuyện với Đổng Hiểu Hà.

"Sao hôm nay dì ba của em cũng đến thế?" Triệu Uyển Thanh tò mò hỏi.

Đổng Hiểu Hà nghe xong, lập tức xùy cười một tiếng, bĩu môi nói: "Còn có thể vì sao? Tám trên mười phần là muốn đến cười nhạo em ấy mà."

Lúc này Triệu Uyển Thanh mới nhớ đến chuyện trước đó dì ba của Đổng Hiểu Hà giới thiệu đối tượng cho cô ấy...

"Nhà em từ chối người đàn ông mà bà ta giới thiệu, đến bây giờ bà ta vẫn còn nhớ kỹ. Lúc này vừa nghe mẹ em nói em sinh con gái nên lập tức thu xếp nói phải đến thăm em..."

Đổng Hiểu Hà lạnh lùng à một tiếng, trong lòng lại rất đắc ý.

Vừa rồi mẹ của cô ấy còn vào đây nói rằng dì ba vừa mới đến đây được chốc lát thì sắc mặt đã xám xịt rời đi.

Đổng Hiểu Hà đoán người dì ba này của cô ấy muốn đến xem cô ấy bị nhà chồng ghét bỏ, kết quả đến đây rồi mới thấy Đổng Hiểu Hà sinh con gái nhưng nhà chồng cô ấy cũng không chê.

"Muốn xem chuyện cười của em nhưng lại không thấy, lẽ nào còn không chịu rời đi?" Đổng Hiểu Hà cười rất đắc ý.

Triệu Uyển Thanh lắc đầu: "Người dì ba này của em, có nhiều điểm không thỏa đáng."

Trên mặt Đổng Hiểu Hà lộ vẻ "chị hiểu em", sau đó kéo tay Triệu Uyển Thanh, nói: "Uyển Thanh, vẫn là chị hiểu em!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-226.html.]

"Đó là đương nhiên!" Triệu Uyển Thanh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô ấy, nhướng mày.

Lúc này đột nhiên cửa mở ra, Lâm Thiệu Hoa nhìn thấy hai người họ nắm tay nhau, trên mặt còn hiện vẻ vô cùng thân thiết, khóe miệng anh không tự chủ được mà khẽ mấp máy...

Mắt Triệu Uyển Thanh nhìn thấy sắc mặt người đàn ông đã hơi đen, cô lặng lẽ buông tay Đổng Hiểu Hà ra. ...

Buổi tối, Triệu Uyển Thanh chủ động ôm Màn Thầu đến phòng ngủ của mẹ Lâm.

Trước giờ đều là Lâm Thiệu Hoa ôm đến, lần này mẹ Lâm thấy con dâu ôm cháu trai đến thì không nhịn được lắm miệng hỏi một câu: "Hai đứa cãi nhau à?"

Triệu Uyển Thanh ngượng ngùng: "Không ạ... Chuyện là, buổi tối con muốn đọc sách..."

Mẹ Lâm: "..." Cái cớ sao lại quen thuộc như vậy?

Chịu đựng ánh mắt quan sát của mẹ Lâm, Triệu Uyển Thanh chuồn ra khỏi phòng ngủ của mẹ Lâm mà quay về phòng mình.

Trên giường đã có một người nằm ở đó, dáng người cao to, vùi trong chăn của cô.

Triệu Uyển Thanh cởi áo ngoài, cô cũng chui vào chăn từ bên kia, chủ động chui vào cánh tay người đàn ông.

DTV

Cô sờ lên lồng n.g.ự.c rắn chắc của người đàn ông, nói: "Anh giận sao?"

Hơi thở tinh tế nhẹ nhàng của người phụ nữ giống như một con rắn nhỏ chui vào lỗ tai người đàn ông.

Một cánh tay khác đang rảnh rỗi của Lâm Thiệu Hoa lập tức ôm chặt cơ thể cô: "Không có."

"Hừ! Nghĩ một đằng nói một nẻo." Triệu Uyển Thanh bấm vào một chỗ trên cánh tay anh, sau đó mới xoay người đè anh xuống dưới.

Mượn ánh trăng sáng xuyên vào từ cửa sổ, thậm chí Triệu Uyển Thanh có thể thấy rõ đôi đồng tử chợt phóng to của người đàn ông.

"Hôm nay... Em muốn ở trên..."

Người phụ nữ cười hì hì, duỗi móng vuốt sói về phía người đàn ông...

Người đàn ông bóp eo cô, tiếng nói đã khàn đi: "Được..."...

Loading...