Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 224
Cập nhật lúc: 2025-03-26 06:32:32
Lượt xem: 14
Đổng Hiểu Hà có dấu hiệu sinh vào ban đêm và được đưa đến bệnh viện luôn vào đêm hôm đó.
Suốt một đêm, cuối cùng cũng sinh ra rồi.
Chờ cô ấy tỉnh lại, vừa nghe nói mình đã sinh một cô con gái thì trái tim đập thịch một tiếng.
Sau đó Đổng Hiểu Hà nhìn thấy mẹ chồng của mình ôm đứa bé bọc trong tã lót, cười nói với mẹ đẻ của mình: "Thông gia, bà xem, xem ra đứa nhỏ này cũng sẽ là một mỹ nhân đây!"
Mẹ Đổng biết con gái mình sinh cháu gái thì trong lòng cũng hơi buồn.
DTV
Bây giờ thấy trên mặt nhà thông gia đầy ý cười thế này cũng không giống đang làm bộ nên bà ấy âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm. Mẹ Đổng nhìn đứa bé gái nằm trong tã lót, mắt còn chưa mở, nói: "Đúng vậy, chính là một tiểu mỹ nhân!"
Trong thoáng chốc mẹ Triệu vô cùng kiêu ngạo: "Đứa nhỏ này giống y như Uyển Thanh được sinh ra vào năm đó! Người ta thường nói cháu gái giống cô, cũng không phải không có lý!"
Mẹ Đổng: "..."
Triệu Uyển Thanh tò mò lại nhìn thử, cô nhìn một hồi rất lâu cũng không tìm ra một nét gì trên gương mặt của đứa nhỏ giống mình cả...
Đổng Hiểu Hà nằm ở trên giường nhìn mọi người cười cười nói nói, trong chớp mắt, tất cả những gì cô ấy lo lắng cũng tan biến.
Mẹ chồng của cô ấy là một người tốt nên đương nhiên sẽ không có chuyện bà ấy khắt khe hay khó chịu khi cô ấy sinh con gái.
Tất cả đều do cô ấy quá lo lắng mà thôi...
"Đã nghĩ ra tên cho đứa nhỏ chưa?" Triệu Uyển Thanh ngồi cạnh Đổng Hiểu Hà, hỏi.
Đổng Hiểu Hà lắc đầu, nói: "Em sinh sớm, chưa kịp nghĩ đến việc đặt tên thì con bé đã ra đời rồi..."
Cô ấy im lặng một lúc, nói: "Bây giờ đang là mùa xuân, em sinh con bé vào buổi tối..."
Đột nhiên Triệu Uyển Thanh có một dự cảm không lành.
Đổng Hiểu Hà: "Không bằng đặt tên con bé là Xuân Vãn đi! Triệu Xuân Vãn, thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-224.html.]
Triệu Uyển Thanh: "..."
Triệu Đại cho rằng về phương diện văn hóa, bản thân không bằng vợ nên chỉ cần vợ nói tốt thì tất nhiên cậu ấy cũng nói tốt: "Xuân Vãn rất hay! Vậy đặt là Triệu Xuân Vãn!"
Triệu Uyển Thanh lập tức ngăn lại: "Không không không! Như vậy cũng quá qua loa rồi! Cái kia... À, hay là gọi Vãn Xuân? Triệu Vãn Xuân?"
Cô mặc kệ Triệu Vãn Xuân có tốt hay không nhưng chắc chắn vẫn hay hơn Triệu Xuân Vãn!
Nếu đặt lên con bé là Triệu Xuân Vãn, qua thêm hai mươi năm nữa, chỉ sợ đứa nhỏ này sẽ oán trách cha mẹ mình đã đặt cho mình cái tên như vậy.
"Con nói đúng, cái tên này vẫn vang dội hơn Xuân Vãn. Vậy đặt tên là Vãn Xuân!"
Triệu Uyển Thanh âm thầm lau mồ hôi trên trán, cô đã thành công cứu vãn cái tên của cháu gái mình.
Thế là cháu gái lớn nhà họ Triệu đã được đặt tên như thế.
Giữa trưa cũng không vội vàng trở về nhà ngay, bởi lúc đi ra ngoài Triệu Uyển Thanh cũng chưa kịp ăn sáng nên bây giờ bụng đã đói, sôi lên ùngục.
Cô ghé vào nhà hàng quốc doanh, dự định nếm thử hương vị đồ ăn ở đó.
Cô đã đến thời đại này lâu như vậy rồi nhưng đúng là chưa từng đến nhà hàng quốc doanh nên trong lòng khó tránh khỏi chờ mong.
Thái độ của nhân viên phục vụ đứng trước cửa sổ vô cùng lạnh lùng, Triệu Uyển Thanh gọi món ăn và giao tiền. Nhân viên phục vụ vừa nhận tiền xong đã lập tức kéo rèm cửa sổ lại, giống như sợ người khác lén học bí quyết của họ vậy.
Triệu Uyển Thanh cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
Đến nơi này cô lập tức phát hiện ra điểm khác nhau giữa phục vụ ở thời đại này và thời hiện đại chính là nhân viên phục vụ ở nơi này căn bản đặt con mắt của mình lên đỉnh đầu.
Họ hoàn toàn không có thái độ "khách hàng là thượng đế".
Chẳng qua cũng không khó hiểu lắm, vì trong mắt nhiều người, có thể làm phục vụ ở nơi này chính là có bát sắt được người ta hâm mộ.
Cầm bát sắt nên rất đương nhiên họ sẽ cảm thấy mình tài giỏi hơn người khác, chính vì vậy còn nói gì đến tinh thần phục vụ chứ?
Triệu Uyển Thanh âm thầm nói, chỉ cần chờ đến khi quốc gia mở cửa cải cách, nếu cô mở cửa hàng, nhất định phải đặt vấn đề phục vụ lên hàng đầu.