Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 183
Cập nhật lúc: 2025-03-26 06:28:38
Lượt xem: 11
Đương nhiên Đổng Hiểu Hà bên này vẫn chưa có tin tức tốt thì nhà họ Lâm bên kia đã có tin tốt rồi.
Trước đó mấy ngày, Chu Hồng Anh ở trong nhà không ngừng nôn mửa, hôm nay Lâm Nhị dẫn đưa Chu Hồng Anh đến trạm y tế kiểm tra, kết quả đã mang thai hai tháng.
DTV
Mang tin tức tốt này về nhà, không khí trong nhà cũ đều vô cùng vui mừng.
Nhưng trong những gương mặt vô cùng mừng rỡ kia thì sắc mặt của bà cụ Lâm có vẻ hơi kỳ lạ.
Bà ấy lén lút quay về phòng, lấy tượng phật Bồ Tát ra.
"Bồ Tát, con đã cầu nguyện cho nhà họ Lâm chúng con phát tài chứ không phải cầu nguyện cho cháu dâu thứ hai mang thai. Có phải ngài đã tính sai rồi không?"
Bồ Tát không nhúc nhích.
Bà cụ Lâm chép miệng một cái, trong lòng thì không ngừng tự hỏi tượng phật Bồ Tát này không phải Tống Tử Quan Âm đó chứ? Chỉ quản lý con cái mà không quản tiền tài sao?
Nếu là Tống Tử Quan Âm...
Bà cụ Lâm lập tức bỏ đi vọng tưởng trước đó, trên mặt tràn đầy thành tín, lẩm nhẩm: "Bồ Tát trên cao, xin ngài phù hộ cho cháu dâu thứ hai của con sinh được một thằng nhóc mập mạp. ...
Cái thai này của Chu Hồng Anh cũng không được nhẹ nhàng như Triệu Uyển Thanh khi mang thai Màn Thầu, vừa kiểm tra ra là cô ấy bắt đầu nôn mửa.
Không thể ăn được bất cứ cái gì, ăn cái gì là nôn cái ấy.
Chuyện này khiến bác dâu cả nhà họ Lâm vô cùng lo lắng, bà ấy không ngừng thay đổi các món ăn cho con dâu, thế nhưng đều không có thay đổi tốt đẹp nào cả.
Hết cách, cuối cùng đành phải đến tam phòng bên này tìm hỗ trợ.
"Ăn không được sao? Cũng không ăn được thịt?" Triệu Uyển Thanh hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-183.html.]
Vẻ mặt bác dâu cả nhà họ Lâm vô cùng đau khổ, bà ấy gật đầu: "Đúng vậy, Hồng Anh đã gầy đi trông thấy, bác thật sự không còn cách nào nữa rồi. Nhớ đến Uyển Thanh cháu nấu cơm ngon nên bác muốn hỏi thử cháu có cách gì giúp Hồng Anh có thể ăn được cơm không?"
Triệu Uyển Thanh suy nghĩ, sau đó nói: "Bác gái, cháu cũng không quá hiểu biết về việc khi phụ nữ mang thai nên ăn cái gì mới có thể không nôn ra, cháu chỉ cố gắng hết sức làm chút đồ khai vị cho em dâu ăn thử mà thôi."
Bác dâu cả nhà họ Lâm mong muốn chính là câu nói này, vì vậy vừa nghe cô nói bà ấy đã lập tức lên tiếng: "Được! Cháu cứ làm theo ý cháu, nếu không được cũng không còn cách nào..."
Trưa hôm nay, bác dâu cả nhà họ Lâm đã mời Triệu Uyển Thanh đến phòng bếp bên nhà cũ, để cô tùy ý phát huy.
Triệu Uyển Thanh nhìn qua nguyên vật liệu nấu ăn. Xem ra bác dâu cả nhà họ Lâm vì con dâu cũng đã liều mạng rồi, bà ấy chuẩn bị nguyên liệu cũng rất phong phú.
Cô lấy một nắm lớn dưa chua, cắt một miếng thịt khô nhỏ, trước tiên làm món thịt khô với dưa chua kích thích cảm giác thèm ăn.
Lại băm một nửa đĩa ớt, lấy một miếng thịt gà nhỏ và nửa bát đậu phộng, làm món gà xào ớt cay có thể chảy nước mắt.
Làm xong món ăn, lúc cô bưng ra, mấy người ở nhà cũ đều bị mùi ớt hun cho chảy nước mắt.
Triệu Uyển Thanh nhìn thấy phản ứng này của mọi người, đột nhiên cô cảm thấy có phải mình đã làm quá rồi không?
Cô cảm thấy cách nói thai con trai thèm ăn chua, thai con gái thèm ăn cay cũng không chính xác lắm, nó chỉ phản ảnh đúng một phương diện chính là khi phụ nữ mang thai họ thường thích ăn chua và cay.
Lúc cô mang thai cũng có biểu hiện thích ăn chua và ăn cay nhẹ.
"Cái này... Có thể ăn được không?" Lâm Nhị đã không nhịn được, lại hắt hơi một cái mới hỏi.
Triệu Uyển Thanh lúng túng nói: "Thử một lần xem sao?"
Lúc này, từ bên trong đã truyền đến tiếng nói của Chu Hồng Anh: "Mẹ, trưa nay mẹ nấu món gì mà thơm vậy?"
Bác dâu cả nhà họ Lâm vui vẻ bưng đồ ăn Triệu Uyển Thanh mới vừa làm xong đi vào. Chu Hồng Anh đang dựa lưng vào giường, sắc mặt đã vàng như nến, mắt vừa nhìn thấy đồ ăn đã phát ra ánh sáng.