Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 175
Cập nhật lúc: 2025-03-25 19:44:38
Lượt xem: 7
Cha Triệu vừa nghe những lời này thì cau mày, suýt chút nữa thì nổi trận lôi đình.
Ông ấy thực sự không thích tính cách này của con gái lớn!
Tính cách quá mềm yếu, mặc cho người ta tùy ý bắt nạt!
Nhìn thấy cha Triệu quay mặt đi không thèm nhìn về phía chị cả Triệu, Triệu Uyển Thanh cũng không nói gì nữa, chỉ nhẹ nhàng nắm lấy tay Triệu Uyển Nguyệt an ủi.
Con gái và con rể hiếm khi mới mang cháu ngoại về thăm nhà, người nhà họ Triệu tất nhiên sẽ không bạc đãi bọn họ.
Buổi trưa dùng con gà họ mang đến nấu một bữa cơm trưa thịnh soạn, sau khi nghe nói tiểu Lâm Khải đã bắt đầu ăn bữa phụ thì mẹ Triệu và chị cả Triệu còn nấu riêng cho thằng bé một bát cháo thịt nạc.
Chị cả Triệu còn tự mình ôm tiểu Lâm Khải bón cho thằng bé ăn, cả hai dì cháu đều cảm thấy rất vui vẻ.
Triệu Uyển Thanh nhìn khuôn mặt tràn đầy tươi cười của Triệu Uyển Nguyệt, trong lòng càng thêm cảm thấy chua xót, chị cả chắc cũng rất thích trẻ con...
Vừa quay mặt đi phía khác, cô đã nhìn thấy khuôn mặt cười ngây ngốc của con trai nhà mình... sự thương cảm trong lòng Triệu Uyển Thanh lập tức biến mất không còn gì.
Trên đường về nhà, Triệu Uyển Thanh ôm tiểu Lâm Khải ngắm phong cảnh quê hương, chủ yếu là tiểu Lâm Khải khoa chân múa tay ngắm phong cảnh, còn trong lòng Triệu Uyển Thanh vẫn luôn nghĩ đến chuyện của chị cả Triệu...
Đợi sau khi về đến nhà, Triệu Uyển Thanh lập tức kéo Lâm Thiệu Hoa vào trong phòng.
"Thiệu Hoa, em có một ý tưởng..." Cô nhìn Lâm Thiệu Hoa nói.
Lâm Thiệu Hoa biết cô muốn nói chuyện quan trọng, cho nên kéo cô ngồi xuống nói: "Em nói đi."
Triệu Uyển Thanh: "Em cảm thấy dáng vẻ bây giờ của chị cả, đều là do không có tự tin cùng chỗ dựa, cho nên lúc ở nhà mẹ cũng cảm thấy như đi trên băng mỏng."
"Cho nên em muốn tìm cách để cho chị ấy có sự tự tin và chỗ dựa?" Anh hỏi.
Triệu Uyển Thanh gật đầu nói: "Đúng vậy! Chị cả luôn cảm thấy bản thân là gánh nặng cho mọi người trong nhà, nhưng mà, nếu chị ấy không chỉ có thể kiếm được tiền nuôi sống bản thân mà còn có thể trả nợ cho nhà mẹ đẻ, vậy thì cảm giác chịu tội này của chị ấy không phải sẽ không còn nữa sao?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-175.html.]
"Em nói thẳng cho anh biết luôn, em muốn lôi kéo chị cả cùng nhau làm bánh." Ánh mắt cô trong veo, kiên định nhìn về phía người đàn ông đứng đối diện.
Thực ra ý tưởng kéo chị cả làm bánh không chỉ có thể trợ giúp bản thân chị cả, mà cô còn muốn gián tiếp trợ cấp cho nhà mẹ mình.
Trước đây cô cũng từng nghĩ đến việc làm gì để trợ cấp cho nhà mình, nhưng mà cách trợ cấp rất hữu hạn, chỉ thỉnh thoảng mang một số đồ về cho người trong nhà.
Hơn nữa, mặc dù hai thôn ở rất gần nhau, nhưng mà lúc nào cũng xách đồ vật đi đi lại lại cũng rất bất tiện.
Nhưng nếu như cô có thể kéo theo chị cả cùng nhau làm bánh, dựa theo sản phẩm trả tiền, như vậy thì chị cả cũng sẽ có thu nhập của bản thân.
Dựa theo tính cách của chị cả, bản thân kiếm được tiền sao có thể không trợ cấp cho nhà mẹ mình chứ?
Đây cũng có thể coi như gián tiếp trợ cấp cho nhà mẹ đẻ cô.
Triệu Uyển Thanh cảm thấy cách này cực kỳ tốt... Cũng không biết người nhà họ Lâm sẽ nghĩ như thế nào.
Ở đối diện, Lâm Thiệu Hoa cũng nhìn cô, dứt khoát nói: "Kỹ thuật là của em, em muốn dạy cho ai thì dạy cho người đó, không cần phải hỏi ý kiến của anh."
DTV
Triệu Uyển Thanh nhìn ánh mắt tin tưởng và chính trực của anh, trong lòng đột nhiên cảm thấy nóng đến mức muốn bùng cháy.
Một người chồng thấu tình đạt lý tất nhiên chính là điều mà mỗi người phụ nữ đều khao khát có được, chưa kể Triệu Uyển Thanh đã gặp qua quá nhiều đàn ông thậm chí cả điều kiện đơn giản như vậy cũng không làm được...
Cho nên với một người đàn ông như vậy xuất hiện trước mặt mình, cô cảm thấy vô cùng trân trọng.
"Lâm Thiệu Hoa, cảm ơn anh đã tin tưởng và cổ vũ cho em."
Cô kích động nắm lấy bàn tay anh, trong đôi mắt xinh đẹp ngân ngấn nước...
"Nhưng mà sau này chuyện em đến chợ đen chắc chắn không thể giấu được cha vợ mẹ vợ đâu."
Lâm Thiệu Hoa ôm lấy cô, xoa lưng mà nhắc nhở cô một câu.