Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-03-25 19:44:31
Lượt xem: 11

Đợi về đến nhà, cha Triệu mẹ Triệu tới chỗ cậu ta hỏi gói đồ kia, Triệu đại liền nói hết toàn bộ lời Triệu Uyển Thanh dặn dò.

Cha Triệu rừng mắt nói:" Chị gái con bảo con cầm thì con liền cầm con nghĩ nhà chị con mở cung tiêu xã à?!", Ông đứng dậy muốn tìm chổi, lại bị mẹ Triệu ngăn cản.

"Vĩnh Cường sắp cưới vợ rồi, ông đừng đánh nó nữa..." Mẹ Triệu khuyên nhủ.

Sau đó, mẹ Triệu nhéo lỗ tai Triệu đại, oán giận nói:" Con nhớ kĩ cho mẹ! Lần sau đừng có đến nhà chị con lấy đồ ăn đồ uống nữa."

Mẹ Triệu lục gói đồ một chút rồi đưa chậu thuốc nhỏ vào phòng cho con gái lớn.

"Uyển Thanh nghe nói con bị bệnh liền đưa thuốc tới cho con bồi bổ thân thể, con phải cố gắng một chút, đừng cứng đầu như vậy nữa!"

Triệu Uyển Nguyệt nhìn chậu nhỏ màu vàng nhạt kia, trong lòng ấm áp.

Nhưng sự bất an và lo âu của cô lại không biết đặt đi đâu...

Ngày cuối cùng của năm 70 âm lịch, người nhà họ Lâm đoàn tụ lại cùng nhau ăn một bữa cơm đoàn viên.

Năm nay, Triệu Uyển Thanh mang một con gà và giò heo tới như cũ.

Năm nay, nhà bác dâu cả có con dâu mới nên mang ra nhiều đồ hơn một chút, không chỉ có mỗi thịt khô còn có một con cá.

Khi bác dâu hai Lâm dẫn theo hai đứa con gái vào phòng bếp của nhà chính, nhìn thấy đồ vật mà đại phòng và nhị phòng mang tới, trên mặt nóng như đang bốc hỏa vậy.

Đại phòng cùng tam phòng đây là có quá nhiều tiền hay sao? Thế mà lại mang nhiều thịt tới như thế?!

Này là cố ý muốn đem nhị phòng bọn họ dìm xuống sao?

Bà ta ngượng ngùng đem một khối thịt ba chỉ không lớn không nhỏ đặt lên trên bàn, trong lòng lại ghi hận lần này của đại phòng và tam phòng .

Mặt khác người ở hai phòng đâu biết suy nghĩ nhỏ mọn của bác dâu hai Lâm, giờ phút này, tất cả mọi người vây quanh bệ bếp, đôi mắt mở to hết cỡ như sợ bỏ lỡ một chi tiết nào.

Triệu Uyển Thanh đứng ở giữa bệ bếp, trên tay cầm con gà mát,"Thủ pháp và lực độ rất quan trọng, nếu không thì gia vị sẽ ngấm vào không đều, món ăn làm ra cũng sẽ không ngon miệng."

Nói xong cô lại lật con gà, sau đó rải gia vị đã chuẩn bị trước lên trên, sau lại tiếp tục xoa bóp trên khắp bề mặt con gà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-172.html.]

Thẳng đến khi gà được tẩm ướp hoàn toàn , Triệu Uyển Thanh mới bắt đầu lăn qua trứng gà cùng 'bột chiên xù' tự chế.

Cách làm loại bột chiên xù này cô học được từ chỗ ông ngoại cô, thật ra chính là dùng bột mì kết hợp với nước tùy ý nhào thành những mảnh nhỏ.

Lăn qua trứng rồi bọc lên một lớp bột chiên xù, thả xuống nồi chiên.

Mùi hương gà rán thơm phức lập tức tràn ngập toàn bộ phòng bếp, lan tỏa sang phòng chính khiến nhóm đàn ông đang ở nhà chính nói chuyện cũng phải thất thần.

Mỗi năm một lần, bây giờ không phải cả nhà đang chờ một bữa no nê sao?

Trong phòng bếp, các cô các chị tự giác theo Triệu Uyển Thanh cầm đầu, nghe theo cô chỉ huy rửa rau xắt rau, Triệu Uyển Thanh thì phụ trách nấu ăn.

Cô đem gà trong không gian ra làm thành gà rán, móng heo không giống năm trước được dùng làm thịt kho tàu, mà giờ làm thành móng heo nướng, đem móng heo vào bếp nướng cháy xém, sau đó mới phết ngũ vị lên, hương vị kia quả thực là hương vị c.h.ế.t người!

Thịt khô của nhà bác dâu cả Lâm thì đem làm thịt xào với ớt cay, cá chép thì làm thành cá kho.

Đến thịt ba chỉ của bác dâu hai Lâm mang tới...

DTV

Triệu Uyển Thanh cắt miếng thịt thành những miếng nhỏ, rồi đem xào với nhiều loại rau củ khác.

Theo từng món đồ ăn được bưng lên bàn, nước miếng người nhà họ Lâm đều sắp chảy khô rồi.

Hiện tại nhà họ Lâm vẫn ít con trẻ, nên cũng không có phân chia bàn, cả gia đình đều ngồi trên một bàn lớn.

Ông Lâm trước tiên gắp một miếng gà rán to, sau đó, cả nhà đều theo sau lần lượt gắp gà rán.

Cả một đĩa gà rán sáng lên trong giây lát.

Gắp xong gà rán, món tiếp theo được nhắm đếm là móng heo nướng.

Lại sau một giây phát sáng.

Bữa cơm đoàn viên kết thúc, thức ăn trên bàn đã bị ăn hết đến không còn gì.

Tất cả mọi người đỡ bụng mà thưởng thức lại dư vị còn sót trên đầu lưỡi, trên bàn chỉ có Tiểu Lâm Khải kêu lên oa oa.

"Nga nga!"

Loading...