Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 144

Cập nhật lúc: 2025-03-25 19:43:21
Lượt xem: 17

"Khi làm đồ ngon, phải nhớ đóng cửa lớn, đóng cửa sổ, đừng để mùi thơm phảng phất khắp đường..."

"Chỉ ăn trong nhà thôi, đừng nói ra ngoài rầm rộ..."

"Sau này đừng đưa điểm tâm cho bà với ông nữa, dễ bị người ta để ý..."...

Bà nội Lâm nhắc nhở một hồi, Triệu Uyển Thanh đều ghi tạc trong lòng.

Nói xong, bà nội Lâm muốn rời đi, Triệu Uyển Thanh lại nhìn thấy ánh mắt của bà ấy không thể kiềm lòng được mà nhìn vào chiếc bánh bướm trong đĩa...

Triệu Uyển Thanh: "Bà mới vừa nói là sau này cháu đừng gửi điểm tâm cho bà với ông nữa."

Gương mặt già nua của bà nội Lâm lộ ra nét ngượng ngập, mắt xoay tròn, nói: "Ông bà vẫn có thể ăn lén..."

"Lén lút như vậy thì chắc chắn ngay cả con gà mái trong nhà cũng không phát hiện!"

Bà nội Lâm đã nói vậy, Triệu Uyển Thanh làm sao có thể không cho?

Cô đưa cho bà nội Lâm vài miếng, lúc này bà nội Lâm mới vui vẻ quay về nhà.

Trở về nhà, ngoại trừ ông nội Lâm ở nhà trông nhà thì không còn ai nữa.

Bà nội Lâm lập tức gọi ông nội Lâm đang hút thuốc trong sân,"Ông già, vào trong!"

Ông nội Lâm bước vào nhà, sau đó thấy bà nội Lâm lấy ra một chiếc bánh hình con bướm...

Cặp mắt hai người đều sáng lên.

Khi gia đình bác cả nhà họ Lâm tan làm trở về thì trời đã sắp tối, bước vào nhà chính, bác cả nhà Lâm liền nói: "Tại sao có mùi thơm vậy..."

"Đúng, ba! Con cũng ngửi thấy, thơm thơm ngọt ngọt!" Lâm Nhị phụ họa.

Bà nội Lâm nâng mắt,"Ồ? Vải băng chân của mẹ mà thơm ngọt đến vậy sao?"

Bà giơ vải băng chân của mình lên...

Bác cả nhà họ Lâm và Lâm Nhị: "?!!"

Ông nội Lâm: "Tuổi còn trẻ mà mũi đã không nhạy nữa, cần phải trị."

Bà nội Lâm gật đầu: "Phải, đúng là không nhạy nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-144.html.]

Cả gia đình bác cả nhà họ Lâm bị chuyện bó chân chuyển hướng suy nghĩ, cuối cùng họ không thể nhớ lại mùi thơm kia nữa... ...

Buổi tối, tất cả người của tam phòng nhà họ Lâm đều đã về nhà.

Triệu Uyển Thanh mang ra những chiếc bánh bướm mới làm cho cả nhà ăn, tất nhiên là nhận được rất nhiều lời khen ngợi.

Triệu Uyển Thanh còn như có như không nhắc nhở cả nhà một phen, mẹ Lâm cùng Lâm Thiệu Hoa tự nhiên hiểu rõ, đều nghiêm túc gật đầu.

Nếu để người khác biết rằng gia đình họ thường xuyên ăn ngon như vậy có thể sẽ để lại họa ngầm...

Bọn họ và Triệu Uyển Thanh đều là người thân thiết nhất, nhất định không để cô rơi vào tình thế nguy hiểm.

Tiểu Lâm cũng ngây thơ gật đầu, rồi ăn thêm vài miếng bánh bướm.

Về phòng, mẹ Lâm giúp Tiểu Lâm rửa mặt rồi cả hai mẹ con nằm xuống giường.

DTV

"Mẹ, tại sao nhà mình không được mang đồ ra ngoài ăn? Và tại sao không được nói cho người khác biết?"

Tiểu Lâm chớp chớp đôi mắt to tròn, ngây thơ nhìn về phía mẹ Lâm.

Mẹ Lâm nhìn cậu, nghiêm giọng nói: "Tiểu Tư, nếu con nói ra ngoài, người ta biết chúng ta hàng ngày ăn gì, sẽ có người đến bắt anh trai và chị dâu của con! Con có muốn nói không?"

Tiểu Lâm ngẩn người, hốc mắt rất nhanh đã đỏ lên,"Con không nói! Con cũng không mang ra ngoài ăn!"

"Mẹ, nếu con không nói và không ra ngoài ăn, anh trai và chị dâu của con sẽ không bị bắt đúng không?" Cậu khẩn trương hỏi.

"Đúng, tiểu Tư phải nghe lời."

"Con nghe lời..."

Đêm đó, Tiểu Lâm đã đi ngủ với đôi mắt đỏ hồng.

Ngày hôm sau, khi cậu rời giường nhìn thấy Triệu Uyên Thanh, cảm giác sợ hãi trong lòng cậu lại nổi lên, sáng sớm cậu còn đứng quanh quẩn bên chân của Triệu Uyển Thanh, mãi cho đến lúc phải đi học mới lưu luyến mà rời đi.

Tiểu Lâm đi học, mẹ Lâm đi làm.

Còn Lâm Thiệu Hoa và Triệu Uyển Thanh thì đi vào thành bán hàng.

Lần này không chỉ có gà, heo, mặc tử tô, mà còn có thêm bánh hình bướm và táo. Thời tiết trở lạnh, cô không bán bánh đậu xanh hạ nhiệt nữa, cô sẽ đưa nó lên kệ lại vào mùa hè năm sau.

Những quả táo trồng trong không gian của Triệu Uyển Thanh đã chín, đều được cô thu hoạch hết rồi, quả nào cũng vừa lớn vừa đỏ, cô liền nếm thử một quả, hương vị kia thật sự là vô cùng thơm ngon.

Loading...