Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 134
Cập nhật lúc: 2025-03-25 12:40:41
Lượt xem: 17
Bác dâu hai Lâm nghĩ ngợi, sửa lời nói: "Khẳng định là Triệu Uyển Thanh keo kiệt chỉ cho có mấy khối..."
Bác hai Lâm lại trừng mắt nhìn vợ mình một cái.
Lâm Tam đệ đem nửa khối điểm tâm lại chia ra, anh em ba người mỗi người một miếng.
Lâm Tam đệ ăn xong, lại đem lời nói của bà Lâm thuật lại một lần vô cùng trôi chảy, nói khiến bác hai Lâm liên tục gật đầu.
"Nhưng còn không phải là do cuộc sống của gia đình nhà lão tam quá không dễ dàng, em xem vợ của Thiệu Hoa cũng chỉ là ngẫu nhiên mới làm một lần điểm tâm sao? Về sau em đừng dán chặt đôi mắt vào nhà người khác nữa, thời buổi này thì có mấy nhà có thể trải qua cuộc sống tốt đẹp được chứ?" Bác hai Lâm lại giáo dục bác dâu hai Lâm một trận.
Bác dâu hai Lâm bĩu môi, muốn nói là gia đình nhà lão tam trải qua cuộc sống thoải mái nhưng bà ta lại không dám nói. ...
Triệu Uyển Thanh cũng không biết bà Lâm ở sau lưng cô đã cực lực nhuộm đẫm cuộc sống nhà cô quá ' bình thường ', lấy cái này để che giấu sự thật bọn họ đầu cơ trục lợi kiếm đồng tiền lớn. Giờ phút này cô đang nằm ở trong lòng n.g.ự.c Lâm Thiệu Hoa, thương lượng chuyện ngày mai đi vào trong huyện.
"Ngày mai anh đi chợ đen, còn em đi khu dân cư?" Triệu Uyển Thanh hỏi ý kiến của anh.
Lâm Thiệu Hoa ôm lấy cô, hỏi: " Để anh đi giúp em một chuyến, em không cần phải đi vào trong huyện đâu."
DTV
Triệu Uyển Thanh lắc đầu,"Em mới làm món điểm tâm mới, em muốn đi tuyên truyền cho mọi người biết."
Mới không phải, kỳ thật là cô muốn nhân cơ hội này để lấy đồ vật từ trong không gian ra...
Có Lâm Thiệu Hoa đi theo, cô luôn tìm không được cớ để lấy đồ vật ra ngoài, tốt nhất là có thể ném anh sang một bên, sau đó cô mới có lý do chính đáng để lấy ra.
Lâm Thiệu Hoa không nói gì, trong bóng tối, người đàn ông có thân hình cao lớn rắn chắc đè ép lại đây...
"A, anh muốn làm gì... Nói chuyện thì nói chuyện, đừng có động tay chân".
Một lát sau, giọng nói khàn khàn của anh vang lên,"Uyển Thanh, còn bao lâu nữa..."
Cô mới sinh con được một tháng, còn chưa thể làm chút chuyện nhỏ giữa vợ chồng được.
Triệu Uyển Thanh cảm giác được khác thường, mặt đỏ lên, sờ tới cơ bụng cứng rắn của anh mà véo một cái, nói: "Anh nhịn lại cho em! Còn sớm lắm!"
Như thế nào cũng phải chờ cô qua ba tháng rồi tính!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-134.html.]
Người này sao cứ phải gấp như vậy làm gì?!
"Em giúp anh?"
Anh thổi khí vào lỗ tai cô, sau đó duỗi tay bóp nhẹ bàn tay non mềm của cô. ...
Xong chuyện, Triệu Uyển Thanh đem khăn trải giường kéo xuống ném cho Lâm Thiệu Hoa, để anh đi giặt sạch sẽ mới được ăn cơm.
Anh liền mang theo rổ quần áo đi tới bờ sông giặt đồ, còn Triệu Uyển Thanh thì đỏ mặt tía tai đi làm cơm sáng.
Sau khi ăn xong, hai người cõng sọt đi vào trong huyện.
Triệu Uyển Thanh đem bánh đậu xanh để lại một cân, món mặc tử tô cũng để lại một cân, còn lại đều đặt vào trong sọt của Lâm Thiệu, hai người phân công nhau hành động, ước định bán xong thì gặp mặt nhau ở trước cửa nhà văn hoá huyện.
Hôm nay cả nhà bà Trần đều ở nhà, Triệu Uyển Thanh bị bà ấy nhiệt tình kéo vào trong nhà, còn mời cô uống nước.
Con trai lớn của bà ấy là Trần Quốc Thắng lộc cộc chạy đến trước mặt cô hỏi: "Hôm nay cô có mang bánh đậu xanh sao?"
Triệu Uyển Thanh cười tươi, đem bánh đậu xanh được đặt trong rổ ra, bà Trần liền cười hì hì tiếp nhận.
Trần Quốc Thắng nhìn cô che lại mặt, hỏi: "Đồng chí, cô chắc chắn bánh đậu xanh này chính là cô làm?"
Triệu Uyển Thanh gật đầu,"Đúng vậy", lại nói: "Hôm nay tôi còn mang đến một món điểm tâm mới, anh có muốn ăn thử không?"
Ánh mắt Trần Quốc Thắng sáng lên,"Được"
Triệu Uyển Thanh lấy ra nửa khối mặc tử tô rồi đưa cho anh ta, Trần Quốc Thắng nhận lấy rồi quan sát thật kỹ.
Bên ngoài là có lớp vỏ màu vàng khô ráo, bên trong lại là nhân đen.
Anh ta cẩn thận bẻ xuống một miếng nhỏ rồi cho vào trong miệng, liền cảm nhận ngay được hương vị vừa ngọt vừa thơm.
"Làm từ mè đen sao?"
Triệu Uyển Thanh gật đầu,"Đúng vậy, đen mà, bằng không sao lại gọi là mặc tử tô chứ?"